Insane
WapSite Giải Trí Đa Phương Tiện -ThuGian10s.Xtgem.Com
ShareCode
ĐỌC TRUYỆN
THỦ THUẬT

Đang xem: 1 | Lượt xem: 11064

Cave Sinh Viên


» Xếp hạng: 4.5 sao
» Đánh giá: 4.5/5,10 bình chọn
» Đăng lúc: 13/06/16 17:20:54
» Đăng bởi: Trung Hi
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo
↓↓

Cave Sinh Viên


, không rõ “nguồn gốc xuất xứ”, “quá hạn sử dụng”, mà cũng dễ bị lừa (ai bảo mấy bà chị kia cáo già quá! – lời tác giả), quan trọng là bị công an “đánh hơi” và bắt trong lúc “mây mưa” thì chết. Chính vì thế mà cái nghề “cave SV” trở thành nghề “hot” và cứ phải gọi là bị “săn ráo riết” – Như tôi đây chẳng hạn!
Thứ nhất, vì các nàng SV thường ngây thơ, ít kinh nghiệm trong “chuyện ấy” nên dễ dàng rơi vào thế “bị động” và cũng không sợ bị lừa, bị gài như mấy chị trên.
Thứ hai, chuyện 1 nam 1 nữ là sinh viên vào nhà nghỉ chắc chắn sẽ “qua mắt” được nhiều người, còn hơn là cứ lượn lờ ở mấy đoạn đường mại dâm” "tìm gái".
Thứ ba là mức giá cũng “mềm” hơn rất nhiều. Vì đa số sinh viên đều nhận tiền trợ cấp từ gia đình và phải lo chi tiêu cho nhiều thứ, tiền trích ra để đi tìm “thú vui” chắc hẳn phải ít nhiều “khiêm tốn”.
Không chỉ dừng lại ở việc tiếp cận các “chàng”, tôi còn khéo léo xin thêm một vài số điện thoại của các “nàng” cave SV khác từ các “chàng” với mục đích là: “Em giới thiệu “hàng mới” cho mấy thằng bạn thân em!”. Và rất may, tôi đã được cho số điện thoại!
Tôi liền nhắn tin ngay với nội dung được sao chép từ các “chàng” kia dành cho tôi: “Đi không vậy em?”. Nhưng có vẻ con gái thường “cảnh giác” và “kín” miệng hơn bọn con trai thì phải. Bằng chứng là tôi nhắn tin và nháy máy số điện thoại đó suốt mấy ngày liền mà vẫn không thấy trả lời. Tôi hơi nản.
Rồi vào buổi trưa nọ, sđt 0935163xxx, (nghe giới thiệu là một cô gái tên Linh) đã nhắn tin cho tôi!
Tôi mừng rơn! Theo suy đoán của tôi thì những lúc tôi nhắn tin hay gọi điện đều trúng tầm tối từ 7h trở đi nên chắc cô ta “có khách”, vì vậy cô ta hay trả lời tin nhắn của tôi vào buổi trưa. Cô ta rất dè chừng số lạ. Vì vậy lúc đầu, cô ta đã từ chối tôi thẳng thừng: “Khách quen mới đi”. Tôi gạ gẫm tiếp: “Thì trước lạ sau quen chứ em! Mà có phải em là cave SV không?”. Cô ta mới trả lời: “Em không phải sinh viên nhưng em đi giá hơi cao đó!”. Tôi bắt đầu nghi ngờ, liệu cô ta có nói dối chăng? Bởi ngôn ngữ nhắn tin kiểu 9x của cô ta khiến tôi chắc mẩm đến 90% cô ta là sinh viên!.
Tôi đánh liều hỏi thêm: “Chứ sao anh nghe bạn anh giới thiệu em làsinh viên? Mà em làm nghề lâu chưa? Đi nhiều khách chưa?”. Có lẽ tôi đã “rút dây động rừng”, tham hỏi nhiều nên khiến cô ta nghi ngờ và đáp trả tôi một tin nhắn “chửi rủa”: “Rảnh hả? Đi hay không hỏi nhiều rứa? Đi chơi gái chứ có phải đi chợ đâu!”. Và sau đó, mặc cho tôi xin lỗi bao nhiêu, cô ta vẫn “im hơi lặng tiếng”.
Tôi không dừng lại ở đó, lấy các số điện thoại khác (khoảng 3,4 số) để nhắn tin và gọi điện cho cô ta. Và theo thói quen, cô ta không bao giờ bắt máy mà chỉ toàn liên lạc qua tin nhắn! Lần này, tôi “khôn” hơn nên vờ nhắn tin bảo: “Linh à? Lớp trưởng đây, chiều đi học bù nghe, thầy dặn.” Cô ta trả lời ngay: “Phòng mô rứa ông? Mà môn chi, có nghe nói chi đâu”.
Chỉ chừng đó thôi là tôi đã chắc chắn, cô ta đang còn đi học!!! Có lẽ, hầu hết những “cave SV” như thế này đều muốn che giấu thân phận của mình, nhằm tránh những điều tiếng xấu. Nhưng tôi nghĩ, “cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra”, sớm muộn gì thì Linh cũng như bao cô gái khác cũng sẽ phải trả giá cho sự lựa chọn này của mình!
Toàn bộ thông tin mà tôi khai thác được đều qua tin nhắn. Chính vì thế, để xác định rõ thêm thông tin, tôi đã quyết định làm một cuộc gặp mặt!
Suýt phải trả giá vì… tò mò
Hàng mới hả mày? Lên phòng 2, tầng 2 nghe!
Từ trước đến giờ, ai cũng tưởng tôi là SV ở Đà Nẵng nên có rất nhiều người mời tôi đi uống nước, trước là làm quen, (còn sau đó là làm gì thì chắc mọi người cũng biết!). Tôi luôn từ chối khéo và bọn họ cũng không có ý nài nỉ.
Một khi nhắn tin cho tôi, họ hay hỏi: “Em có đi không để anh hỏi người khác?”, cứ như thể có rất nhiều người cho bọn họ lựa chọn và chúng tôi nghiễm nhiên trở thành món hàng của họ.

Dạo trước tôi có hay nhắn tin với một người tự xưng là Q. Anh ta hay rủ tôi đi café gặp mặt, và sau nhiều lần “lỡ hẹn”, tôi quyết định thu xếp một cái hẹn với anh ta.
Mọi người đừng tưởng là tôi gan dạ, tôi sợ chết đi được ấy chứ và có lẽ cái đêm hôm đó tôi cũng chẳng thể nào quên được!
Để gặp được anh ta, tôi phải về Đà Nẵng trong một chiều thứ 7 (vì tôi ở Huế mà) và ở lại phòng trọ cô bạn khá thân học ĐH BK tại đường Tôn Đức Thắng. Tôi không nói mục đích của mình cho nó biết chí bảo rằng tôi về Đà Nẵng để gặp một người bạn cũ. Lúc ấy, tôi có vẻ rất dũng cảm!
Đến tối hôm đó, tôi nhắn tin cho Q., bảo đang ở Hòa Khánh và ngồi trong quán café Cát bụi sát ngay hông trái của ĐH SP. Anh ta dù đang ở quận 3, nhưng rất nhiệt tình chạy lên Hòa Khánh.
Tôi chọn một bàn khá khuất phía trong quán và ngồi đợi anh ta. Tất nhiên là không thể để cho anh ta biết địa chỉ chính xác của tôi được, vì tôi có phải ở Đà Nẵng đâu. Liên lạc qua điện thoại, anh ta tìm đến bàn tôi.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh ta là một quả đầu cạo kiểu Hàn Quốc rất ngầu và một hình xăm trên cánh tay trái mà vì đèn tối quá nên tôi không thấy rõ. Tôi bắt đầu thấy run và mọi dũng khí đều bay biến đi đâu hết. Anh ta ngồi xuống và có vẻ thất vọng! Tôi biết điều đó vì có lẽ “nhan sắc” của tôi không giống như lời đồn đại của tên T.

Anh ta đảo mắt nhìn tôi như thể muốn ngấu nghiến tôi ngay lập tức! Tim tôi bắt đầu đập thình thịch như thể muốn bay ra ngoài lồng ngực. Anh ta hỏi tôi bằng chất giọng Đà Nẵng:
– Sao không xuống kia? Lên Hòa Khánh làm gì cho xa hả em?
– Dạ, tại vì em có việc bận trên ni (này).
– Có khách à?
Anh ta hỏi tới đó thì tôi ấp úng không nói được. Rồi anh ta hỏi tiếp:
– Thằng T. là khách quen của em à?
Anh ta vừa nói vừa cười nhếch mép làm tôi thấy rợn cả tóc gáy, tôi gắng hỏi thêm câu nữa:
– Mà tụi anh đi với toàn là sinh viên hết à?
– Đa số, mấy con ăn chơi, hư hỏng, thèm trai, mà nhìn em có vẻ hiền hơn, răng lại là cao cấp?
Tôi hơi chột dạ, nhỡ như hắn ta phát hiện tôi là cave “rởm” vào lúc này thì nguy to. Tôi cố gắng bình tĩnh hết sức, mặc dù tim trong lồng ngực đã muốn “rụng” từ lúc nào!
– Thấy vậy nhưng không phải vậy đâu anh!
Hắn ta dở nụ cười nham nhở nhìn tôi, rồi gục đầu tỏ vẻ khoái chí. Và rất nhanh sau đó, hắn ta mở lời với mục đích chính của mình:
– Mình đi thôi em hè? Có gì vào kia tâm sự nhiều hơn.
Và bằng tất cả sự can đảm còn xót lại vào lúc ấy, tôi đồng ý đi với hắn. Hắn chở tôi lên một nhà nghỉ ở tít trên quận 3, một cung đường khá ngoằn ngoèo. Có lẽ đây là địa điểm mà hắn thường lui tới. Bằng chứng là khi vừa thấy hắn bước vào, một mụ chủ phấn son lòe loẹt đã đá mắt hỏi hắn vẻ đầy thân mật:
– Hàng mới hả mày? Lên phòng 2, tầng 2 nghe!
Lúc hắn kéo tay tôi đi lên lầu, tôi còn thấy rõ ánh mắt soi mói và nụ cười nhếch mép đáng sợ của mụ ta. Vừa vào phòng, tôi gặng hỏi hắn ngay:
– Anh hay tới đây lắm à?
– Em là dân trong nghề mà không biết nơi này à? Bọn sinh viên toàn lựa mấy nhà nghỉ ở đường này. Em không tin qua gõ cửa mấy phòng bên cạnh xem, toàn sinh viên cả lũ đó! Thôi anh vào tắm trước, đợi anh tí nhé cưng!
Hắn đã thay đổi giọng điệu cũng như cách xưng hô, tôi biết đây là lúc hắn sắp “làm thịt” tôi. Lúc hắn vừa bước vào phòng tắm, tôi kéo mấy cái hộc gỗ của cái tủ để gần giường, và không mấy bất ngờ khi tôi thấy mấy chiếc bao cao su đã được yên vị trong đấy từ bao giờ. Vừa lúc đó, mụ chủ ban nãy gõ cửa hỏi nhỏ:
– Có mua thuốc không em?
Tôi hơi bị ngạc nhiên nhưng cũng lờ mờ đoán ra được đó là thuốc gì!
– Có nhiều loại không hả chị?
– 2 loại thôi em. Một loại hàng Trung Quốc 200k, một loại hàng Nhật 700k. Hàng Nhật đắt mà dùng sướng lắm!
– Dạ, chị đợi tí em hỏi anh Q.đã.

Vậy là, không chỉ là nơi kinh doanh nhà nghỉ mại dâm trá hình, những nơi thế này còn kiêm luôn cả nhiệm vụ kinh doanh các loại thuốc kích dục để đáp ứng tối đa nhu cầu của khách khi tới đây! Tôi đã thật sự thấy mình sai lầm khi bước vào đây. Giờ, tôi phải tìm cách để trốn ra thế nào đây. Tôi bèn đem giấu hết mấy cái bao cao su trong tủ. Lúc tên Q. bước ra, tôi mới nhỏ nhẹ nói, giọng vẫn run run:
– Hết bao rồi, anh đợi em tí em xuống bảo bà chủ đưa, với lại bả kêu em xuống nói chuyện gì ấy.
Hắn hơi chùng xuống, rồi cũng gật đầu bảo tôi đi nhanh lên. Vừa bước ra được khỏi phòng, tôi phi như bay xuống cầu thang. Khi bắt gặp mụ ch...

Từ Khóa
Bình Luận Góp Ý

↑↑ Cùng chuyên mục
» ( Đăng 3244 ngày trước)
» Tổng Hợp Post Me Ola 11/9/2014 ( Đăng 3247 ngày trước)
» Tổng Hợp Post Me Ola 25/9/2014 ( Đăng 3247 ngày trước)
» Sát thủ hoa hồng đen ( Đăng 3248 ngày trước)
» Vợ Bé Bỏng Của Tôi ( Đăng 3248 ngày trước)
Trang:1234...678»
Bài viết ngẫu nhiên
XtGem.com
» TRUNG TÂM HỖ TRỢ.
» T.T Báo Lỗi - Hỗ Trợ - Góp Ý