| Truyện Teen Tôi Sẽ Không Là Con Ngốc Nữa» Xếp hạng: ![]() » Đánh giá: 4.5/5,10 bình chọn » Đăng lúc: 13/06/16 17:58:29 » Đăng bởi: Trung Hi » Chia Sẻ: ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
Xin Hãy Hiểu Cho Em!!
Tôi bước vào lớp với một khuôn mặt rất thê thảm.Tôi không mún tiếp tục có cái cảm xúc đau đớn trong lòng ấy nữa.Vừa ngồi xuống nhìn trong hộp bàn thì lại nhìn thấy cái hộp socola màu hồng có khắc 2 chữ B’H tôi vẫn cứ bật khóc.Nhưng một đứa con gái trong lớp đến bắt chuyện với tôi:
- Chị Lona ơi,chị đang quen với anh Yuuki àh??
- Ừh thì sao?!!Có gì hok??
- Dạ … tại em thấy làm lạ … chị với anh Buddy xứng hơn mà sao lại quen với anh Yuuki nhỉ??
- Đó là chuyện của tôi cô không nên để ý đến!!
Tôi bỏ đi chỗ khác để lại những tiếng xầm xì nói xấu.Nào là thứ người hung tàn như tôi mà lại quen được với hai anh đẹp trai đến thế!!Rồi còn nói tôi bỏ Buddy quen Yuuki vì danh tiếng nhưng tôi để ngoài tai tất cả vì họ không hiểu được sự thật này không phải như họ thấy!!Đang đi được một quãng thì tôi gặp Buddy đang chạy tới.Tôi quay mặt đi chỗ khác để những cảm xúc ấy tan biến đi nhưng Buddy vẫn chạy lại nắm lấy đôi bàn tay đang run ru ncua3 tôi và nói:
- Chúng ta có thể nói chuyện được không??
- Giữa chúng ta có chuyện để nói àh??
- Có chứ,tôi xin em hãy nói chuyện với tôi một lần này thôi!!
Nhìn ánh mắt van xin của Buddy mà tôi không thể kiềm nén được lòng mình và tôi cũng cho Buddy nói chuyện với tôi để xem Buddy nói những gì:
- Tại sao em lại như thế??Em khiến anh rất đau lòng đó Lona.
- Tôi không cần biết anh như thế nào!!Bây giờ tôi chỉ mún được một mình.
- Nhưng em rất thích anh mà phải không Lona!!Phải không em??Anh mún được nghe câu trả lời của em.Anh cầu xin em đó hãy cho anh biết câu trả lời.
Trời ơi!!Tôi phải lầm gì bây giờ??Tôi không thể kiềm chế thêm một chút nào được nữa!Một giọt nước mắt đã rơi xuống má tôi.Bàn tay tôi run run.Khuôn mặt tôi đờ đẫn,tôi biết phải làm sao đây??Trong giây phút đó tôi đã không nhớ mình đã thế nào cho đến khi … ..
- Lona em tỉnh rồi àh??Làm anh lo quá-Thì ra là giọng nói của Yuuki
- Tôi … tôi … đang ở … .đâu đây??
Toàn thân tôi mệt mỏi rã rời và khung cảnh trước mặt tôi toàn màu trắng.
- Em đang ở trong phòng y tế của trường.Em không nhớ chuyện gì hết àh??
- Không … em … không nhớ gì cả!!
- Nghe mọi người kể lại là khi em đang nói chuyện với Buddy thì bỗng ngất xỉu.Chính Buddy đã ẫm em vào đây và gọi điện cho anh.Anh thật sự rất lo cho em!!
Yuuki cầm bàn tay lạnh ngắt cũa tôi lên hôn.Bây giờ tôi không còn sức chống cự gì nữa cả tôi thật sự rất mệt không nhúc nhích được nữa!!
- Em … mệt em … mún được yên tĩnh!!
- Bác sĩ nói em bị ngất do ăn uống không đều đô và liên tục xúc động khiến con người em suy nhược!!Có lẽ em đã quá yêu Buddy rồi!
Tôi đỏ mặt.Ngượng ngùng hiện rõ trên khuôn mặt.Đúng là mấy ngày nay mình không ăn một thứ gì ra hồn cả.Tinh thần và thân thể đều rã rời.Trán tôi bắt đầu nóng hơn và mắt tôi bắt đầu hoa cả lên.Tôi nằm xuống với một vẻ mệt mỏi.Yuuki thấy vậy liền tiến lại nằm lên trên người của tôi.Mặt anh ta áp sát vào mặt tôi.Tôi chống cự nhưng không lại.Anh ta mạnh quá:
- Anh … tránh … .ra!! … Anh làm gì … zậy, …
- Anh mún em thuộc về anh … Và bây giờ là lúc thích hợp nhất.Dù em có làm thế nào thì tôi vẫn không buông tha cho em!!
Nói xong anh ta hôn tôi,tôi cố gắng quay mặt qua chỗ khác nhưng hắn vẫn không buông tha tôi.Giờ tôi phải làm sao đây!!Tôi không mún bị như thế này đâu … Tôi Phải Làm Sao Đây??
Yuuki càng ngày càng đi xa hơn,tôi rất hoảng sợ,nước mắt ròng ròng.Tôi cố gắng hết sức bỏ chạy ra khỏi căn phòng đó,vừa chạy được một khoảng tôi té nhào vì mệt,đôi chân của tôi nhấc không nổi nữa.Thân thể tôi đang run lên,nước mắt cứ tiếp tục chảy ra,tôi run sợ,tôi tiếp tục lếch đi.Yuuki chạy tới,ôm chặt từ đằng sau.Do quá hoảng sợ,tôi đã ngất xỉu thêm lần nữa,với bộ dạng thê thảm đến te tua.Tôi cứ nghĩ sẽ bị Yuuki cướp mất cuộc đời của tôi nhưng không.Anh ta bế tôi vào phòng nằm nghỉ.Cài nút áo lại cho tôi,chườm khăn lạnh cho tôi và đắp mềm cho tôi.Anh ta còn cầm tay tôi lên và nói:
- Xin lỗi Lona,tôi xin lỗi vì đã làm cho em phải sợ hãi đến như vậy,chỉ vì anh quá nóng lòng,mún em thuộc về anh nên đã khiến em phải hôn mê như thế này!!Tôi xin lỗi!!
Nói xong,Yuuki đi ra ngoài,để lại một mình tôi nằm ngủ trong phòng.Một lúc sau,tôi tỉnh dậy,khung cảnh trước mặt tôi không phải là phòng y tế của trương họ nữa mà là căn phòng yêu thương của tôi ngày nào!!Tôi nhìn xung quanh thì thấy trên bàn có một mãnh giấy có ghi 6 chữ thật to\”Anh xin lỗi,Anh yêu em\”đó là tờ giấy của Yuuki để lại cho tôi,tôi cũng thầm biết rằng anh ta không làm việc xấu xa ấy.Tôi thở phào nhẹ nhõm,mặc dù trong người cơn sốt vẫn còn.Có lẽ ngày mai tôi sẽ nghỉ một bữa nữa.Nhưng bây giờ tôi lại mún gặp Buddy hơn bao giờ hết.Nên tôi sẽ đi học tiếp dù có bệnh nặng tới đâu.
Sáng,tôi tỉnh dậy đi đến trường,đầu tôi vẫn còn nhức thấy ghê,chân tay bủn rủn,nhưng tôi vẫn cứ đi đến trường.Chỉ cần gặp được Buddy thôi thì cũng khiến tôi rất vui rồi.Vừa bước vào lớp thì tôi gặp bọn Wona.Tụi nó hình như biết tôi đang bị bệnh nên kéo lại trước mặt tôi:
- Nè Lona,mày hãy đi với tụi tao.
- Tại sao tao phải đi … .theo … bọn mày chứ??
- Vì việc tụi tao sắp nói đây có liên quan đến Buddy của mày đó!!
Nghe đến Buddy thì như có một động lực thúc đẩy và tôi đi chung với bọn nó đến sân thượng.Vừa đến nơi thì bọn chúng xô tôi ra:
- Thì ra tụi bây lừa tao hả??-Tôi tức điên lên.
- Đúng,nhân lúc mày bị bệnh tụi tao phải đánh mày một trận cho đã mới được!!HAhahahah-Wona cười lớn.
- Mày … không sợ tao … sẽ trả thù sao … ??-Tôi thở hồng hộc.
- Trời,mày đang bệnh nặng thế này nếu tụi tao đánh mày thì có thể nằm liệt giường lun cũng hok chừng!Có như vậy thì Wona tao mới lấy lại được danh dự chứ!!
- Danh … dự … của một con cóc ghẻ … -Tôi nhìn Wona và nói khiến nó sôi máu lên.
- Tụi bây đâu đánh nó đi!!
Tụi nó xông lên đánh tôi,tôi né hết sức có thể nhưng tụi nó đông quá,cũng khoảng 6-7 đứa gì đó.Tôi không chống lại được.Tôi gục ngả giữa sân thượng.Tụi nó vẫn xúm lại xé xác tôi!!Wona đá thẳng vào mặt tôi làm lỗ mũi tôi chảy máu rất nhìu.Tôi không ngờ một người như tôi lại có ngày bị quánh như một con chó như thế này!Tôi căm thù tất cả.
Ngay lúc đó,một người chạy lại đỡ một cú đấm cho tôi.Và trong lúc hoản loạn đó.Tôi có thể thấy người đó là Buddy của tôi.Tôi cười một nụ cười mãng nguyện hạnh phúc.Vì tôi lại được nằm trong vòng tay của Buddy rồi.Anh ta dìu tôi dậy và tát vào mặt Wona 2 cái khiến Wona choáng váng:
- Sao … anh dám đánh tôi??
- Cô là cái gì mà tôi không đánh được chứ?Dám đánh Lona của tôi ra thế này thì chết cũng không vừa lòng tôi!!
Nói xong anh ta quay qua mấy nhỏ khác:
- Tôi tha cho mấy cô lần này là lần cuối.Nếu còn lần nữa thì không có đất sống ở trên trường Diamond đâu!!Liệu hồn đó!!
Anh ta quay qua nhẹ nhàng lấy khăn tay chùi những giọt máu đang chảy trên mũi tôi.Anh ta sờ lên trán tôi:
- Nóng quá!!Cô bệnh rất nặng đó!!
Nhưng tôi vẫn nhìn Buddy và trao cho anh ta một nụ cười nồng thắm.Buddy cũng cười với tôi!!Trong lúc đó tôi không mún đôi mắt của tôi nhắm nghiền lần nữa.Vì tôi mún được cảm nhận cái cảm giác trong vòng tay của Buddy dù chỉ là vài giây thôi cũng được!! Tôi Sẽ Không Là Con Ngốc Nữa – Chương 22
Hạnh Phúc Trở Lại!!
Buddy bế tôi đến 1 đồng cỏ xanh rộng mát,ngoài ra anh ta còn mua rất nhìu thuốc khử trùng để băng bó cho tôi.Anh ta còn mua thêm 1 số thức ăn và nước uống phòng khi tôi khát.Buddy thật chu đáo với tôi.Anh ta khiến tôi trở nên yêu anh ta nhìn hơn.Và quay sang hỏi anh ta:
- Buddy,tại sao anh không đưa tôi vào bệnh viện mà lại đưa tôi ra đây.
- Bởi vì tôi mún được bên em dù chỉ là một chút.Tôi có thể làm mọi thứ để có thể được ở bên em.Dù có bị mất hết gia sản của mình tôi cũng chịu.
- Anh chắc như vậy không??Anh sẽ thế nào khi mất hết gia sản của mình??Chẳng phải anh là quý tộc từ trong ra ngoài sao??
- Nói thật với em, nhà Hikury của anh có 1 bí mật không thể cho mọi người biết được.Đó chính là anh là con rơi của cha anh hiện giờ.Nên trước khi anh bước vào căn nhà giàu sang đó thì anh đã phải sống một cuộc sống cực khổ cho đến khi mẹ ruột anh qua đời lúc lên 3.Và anh được cha mang về nhà và xem như anh là con của ông và mẹ kế của anh hiện giờ.Nên anh sẽ không sao khi mất hết gia sản hiện giờ.Vì anh đã từng trải qua nó.
- Thì ra là vậy, … .em thật … là quá … tàn nhẫn … với anh!!
- Không sao đâu Lona ah`,em là người con gái đầu tiên và suốt đời anh yêu nhất đó!!
- Tại sao vậy??Tại sao người đó lại là … em??
- Vì em là người đầu tiên tin tưởng anh và xem anh như bao người khác.Lúc trước trong nhà ai cũng khinh thường anh vì họ nói anh là con hoang.Mặc dù sống rất sung sướng nhưng anh lúc nào cũng bị cô lập với mọi người.Và khi anh gặp em,thì em đã đối xử rất tốt với anh,không như những người khác,điều đó khiến anh rất vui.Và còn 1 lí do nữa là …
Tôi tò mò hỏi tiếp xem đó là gì:
- LÀ gì … vậy??
- Là gì … anh yêu em …
Mặt tôi đỏ bừng lên khi nghe câu nói đó,tôi chịu hết nổi rồi,tôi sẽ nói ra sự thật,tôi không giấu Buddy nữa:
- Buddy ah`, … êm cũng rất yêu … anh
Nói xong tôi dùng hết sức của mình để lao tới Buddy,để được hun lên đôi môi ấy,đôi môi của Buddy là của riêng tôi!!Trong lúc đó tôi bỗng trở nên thật tham lam và mún Buddy sẽ mãi mãi là của mình.Tôi sẽ chiến đấu tới cùng,và sẽ nói thẳng với Yuuki rằng:\”Yuuki tôi sẽ không là con ngốc nữa đâu!! >Tôi Sẽ Không Là Con Ngốc Nữa – Chương 23
Yuuki! Mong Anh Hãy Quên Tôi!!
Hai đứa ở bên nhau cho đã rồi nắm tay nhau về nhà,hình như cơn sốt của tôi cũng hết rồi,vì tôi đang quá hạnh phúc mà,bệnh nào dám hành hạ tôi nữa.Hai đứa đi lon ton rất vui,và tôi cũng đã nói lí do tại sao tôi lại có thái độ như vậy với Buddy trong mấy ngày qua.Buddy rất bực mún qua tận nhà Yuuki đập vào cái mặt của Yuuki nhưng tôi đã ngăn lại.Mặc dù Yuuki có lỗi rất nhìu với 2 đứa tôi nhưng anh ta cũng chỉ vì những suy nghĩ nhất thời.Mún có được mọi thứ mình có ai mà chẵng có cái tính đó nhỉ?!Cả tôi cũng mún Buddy mãi mãi là của mình mà chẳng biết còn phải vượt qua những thử thách gì nữa đây!!:
- Lona ah`,Lona … .
Những câu nói của Buddy làm cắt đứt những dòng suy nghĩ của tôi:
- Hả??!!Gì anh?
- Em đang suy nghĩ caí gì vậy??Nhìn em thờ thẫn quá,bộ chưa hết sốt ah`??
- Không … không,em đang suy nghĩ xem hai đứa mình sẽ vượt qua những thử thách gì nữa đây!!Nó khiến em rất lo
- Em lo ci cho nó mệt.Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến!!Em chỉ cần biết là anh yêu em và sẽ không cho em rời xa anh!
Tôi cười mỉm nhìn Buddy,và bước vào nhà.Trước khi vào tôi còn không quên trao cho một nụ hôn tạm biệt!!Buddy đi xa thì tôi mới lấy cái điện thoại của tôi ra và phone cho Yuuki!:
- Yuuki hả??Tôi có chuyện mún nói với anh!!Anh có thể đến nhà tôi ngay bây giờ không??Nếu được anh lấy trực thăng lên sân thượng nhà tôi lun đi!!
Đâu đó bên đầu dây kia có tiếng của Yuuki đáp lại:
- Ok bé yêu,anh đến đây!!
Và tôi đã quyết định rồi,chuyện này phải chấm dứt ngay bây giờ!!Tôi không mún tiếp tục làm tổn thương Buddy và tôi nữa:
- Yuuki ah`,anh hãy quên tôi đi!! Tôi Sẽ Không Là Con Ngốc Nữa – Chương 24
Tôi Ghét Phải Lựa Chọn!!
Tôi vừa mặc cái áo len của chị Lina cho thì bỗng nghe một âm thanh rất lớn.Tơi thầm biết đấy chính là Yuuki,anh ta đã đến:
- Bé yêu của anh kêu anh đến có chi hok??
- Tôi mún mọi chuy

