| Truyện Thiếu gia đồ bá đạo» Xếp hạng: ![]() » Đánh giá: 4.5/5,10 bình chọn » Đăng lúc: 13/06/16 17:58:09 » Đăng bởi: Trung Hi » Chia Sẻ: ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
_Tớ không muốn mất cậu!
Bỗng đằng sau tấm rèm cửa là 1 cô gái xinh đẹp mặc áo blue trắng bước ra.Cô bất ngờ theo phản xạ ngồi bật dậy
_Cô….
_Không cần lo , cô muốn có được anh ấy, tôi giúp cô!-Cô gái nở ra 1 nụ cười quyến rũ nhìn cô đầy kì lạ
_Nhưng…cô là ai, sao lại biết….lại muốn giúp tôi?
Cô gái đi đến bên cạnh cô, vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi
_Cô không cần biết, không phải cô rất không cam tâm thua con nhỏ hầu gái đó sao!
Mặc dù cũng là con gái nhưng người phụ nữ ấy đẹp đến nỗi ngay cả cô cũng mê mẫn nhìn cô gái gật đầu_Đúng vậy!
_Vậy hãy nghe lời tôi, tôi sẽ giúp cô có được thứ mình muốn-Cô gái nhìn Ân Ân cười đầy nham hiểm, không ai có thể biết đằng sau gương mặt xinh đẹp dộng lòng người kia là 1 tâm địa còn hơn cả rắn độc”Tất cả mấy người đều chỉ là con cờ của tôi, anh ấy cuối cùng chỉ có thể là của tôi mà thôi!”Nghĩ đến đây cô gái nhếch lến 1 nụ cười nửa miệng đầy ghê rợn(Xsu thấy ghê tởm thì đúng hơn)
*
Nó đang rất là ngỡ ngàng trước những lời nói khó hiểu của chàng trai này.Anh ta nói anh ta tên Vương Thịnh, rồi cái gì vị hôn phu, cái gì phu nhân?…..Á, á sao khó hiểu dữ vậy nè
Nó mở to đôi mắt đầy nghi hoặc nhìn anh
_Ý…Ý Anh là….Tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì!
Vương Thịnh đứng dậy, nhìn cô bằng đôi mắt dịu dàng , nhẹ cuồi đầu xuống hôn lên môi nó làm nó không kịp phản ứng, rồi anh nhẹ nhàng ghé sát vào tai nó thì thầm
_Rồi em sẽ biết, công chúa của tôi à!
Nó vẫn còn ngơ ngác mở to đôi mắt nhìn hắn, hai má ửng hồng vì bị hắn hôn bất ngờ, chưa kịp để nó hồi phục lại trạng thái ban đầu, anh đã ôn nhu ôm chầm nó vào lòng như 1 bảo bối anh muốn nâng niu
_Aiiiiiizzz….Em thật là đáng yêu, ngoài sức tưởng tượng của anh-Anh thân mật ôm nó như đã quen biết lâu lắm vậy.Nó đang định dùng tay đẩy anh ra thì
_Buông cô ấy ra!!-1 giọng nói lạnh lùng , quen thuộc vang lên đằng sau lưng nó …kèm theo đó là hành động thô bạo đưa tay kéo mạnh tay về phía sau làm người nó thuận thế ngả vào lồng ngực của hắn..
CHAP 18:
Nó giật mình ngẩng đầu lên nhìn người con trai tuấn mĩ đang ôm chầm lấy mình, đôi mắt sâu không thấy đáy giờ đây đang hiện hữu 1 trận lửa giận chờ dịp bùng phát.Hắn thật không ngờ, mới lơi lỏng có chút xíu mà nó đã như vậy rồi, đang lúc muốn đi tìm nó thì lại bắt gặp ngay cái cảnh chướng mắt kia.Chết tiệt, tên khốn kia là ai mà dám ôm hôn người con gái của hắn chứ!Hắn tức giận ôm chặt nó vào lồng ngực làm nó muốn nghẹt thở.Ánh mắt hắn hướng về tên không biết trời cao kia.Nếu luật phát cho phép, hắn thề hắn không giết tên kia hắn không gọi Đường Thế Phong(nói vậy cũng thề@.@!).Mặc dù dưới ánh mắt đầy vẻ đe dọa của hắn đang nhìn mình, Vương Thịnh vẫn giữ ngay dáng vẻ thong dong, thậm chí còn dùng ánh mắt nhìn hắn khiêu khích.Thật là muốn tức chết hắn mà.Nó đang định mở miệng nói câu gì thì càng bị hắn ôm ghì chặt vào làm nó thở còn khó chứ đừng nói chi là nói.Hắn nhìn Vương Thịnh cười khẩy
_Tên khốn kia, gan cũng lớn nhỉ1
Vương Thịnh vẫn giữ nguyên trên môi nụ cười anh tuấn, nhìn hắn trầm thấp nói. Không có một tia khiếp sợ
_Ồ, Tôi nghĩ ôm vị hôn thê của mình mà cũng cần gan lớn nữa đấy!
Cái gì!!, VỊ HÔN THÊ, Hắn trong lòng choáng váng, hắn mới xa nó chưa được 1 tiếng đồng hồ, từ lúc nào nó lại trở thành vị hôn thê của tên từ dưới đất chui lên kia, tức giận, hắn cầm vai nó đẩy ra để nó đối diện hắn, hắn nhìn nó , hỏi bằng giọng vô cùng bất mãn
_Em ngoại tình!
Hả, làn này lại đến lượt nó há hốc mồm, nó đã nói là bạn gái hắn đâu mà cho nó cái danh ngoại tình, rồi còn từ đâu xuất hiện ra cái tên gán nó cái chức vị hôn phu nữa chứ.A…A…Thật là bực mình quá đi, loạn, loạn hết rối!Trong lòng đang gào thét nhưng nó vẫn cố giữ trạng thái bình tĩnh nhất giải thích đễ làm dịu lòng cậu thiếu gia kiêu ngạo không biết phải trái này
_Em không biết anh ta, mới gặp lần đầu!
Mới nghe nó nói xong câu đó , hắn lập tức đắc ý lại đưa tay kéo nó trở về trong lòng mình, cao ngạo nhìn người con trai anh tuấn trước mắt
_Ha ha, nghe thấy chưa, “người con gái của tôi” nói không biết cậu!-Hắn cố tình nhấn mạnh 5 chữ kia để cảnh báo
Chàng trai không ngờ lại phản ứng ngoài dự kiến , anh chỉ cười nhẹ và bình thản nói
_Bây giờ không biết chưa chắc sau này không biết, bây giờ không phải chưa chắc sau này không phải-Nói xong Vương Thịnh không đợi hắn phản ứng mà đi qua bọn họ, trước khi đi chàng trai còn cuối đầu hôn nhẹ lên má nó, giọng nói dịu dàng làm mặt nó đỏ ửng
_Công chúa đáng yêu, hẹn gặp lại!
Chất tiệt, gặp cái đầu hắn, tốt nhất là đi luôn đi đừng bao giờ xuất hiện nữa.Hắn trong lòng thầm rủa, cuối đầu xuống nhìn nó thì thấy gương mặt nhỏ nhắn của nó đang đỏ lên, lại thêm cái nụ hôn ban nãy, à không phải nói mấy cái chứ, lửa giận của hắn như hoàn toàn bùng phát.Hắn nhấc bổng nó lên, ôm nó đi về phía cổng trường.Khi đi hắn còn chú ý bào nhiêu ánh mắt nam sinh đang nhìn nó say sưa.Hắn dừng bước giọng nói lạnh tanh
_Từ nay, ai không cánh cô ấy 10m thì tự động xin nghĩ học cho tôi, ai mà nhìn cô ấy quá 10 giây thì đừng mong nhìn thấy mặt trời ngày mai!-Câu nói của hắn vừa dứt, làm biết bao nam sinh chạy tán loạn về lớp không ai dám ngoáy đầu lại nhìn.Nói xong hắn cũng bế nó ra chiếc xe 1BMW màu đen đang đậu trước cổng trường.Nó biết hắn bây giờ đang rất tức giận, không dám mảy may nói một câu, chỉ để mặc hắn muốn làm gì thì làm.Hắn vừa đi vừa nói với nó._Mai anh chuyển em qua lớp anh học!
Vừa nghe hắn nói xong thì nó bất ngờ ngẩng đầu lên nhìn gương mặt tuấn mĩ đằm đằm sát khí của hắn,
_Tại sao, em không thể, anh hơn em 1 lớp….
Chưa để nó nói hết câu hắn dùng sức ghì chặt nó vào lòng làm nó hơi đau rên lên.Hắn vẫn không nhìn nó , lạnh lùng nói
_Không cho phép không đồng ý!
Sau đó hắn bế nó lên xe, bảo tài xế tự tìm cách về sau đó lái xe đi với tốc độ cực nhanh, trong lúc lái xe hắn nói 1 câu làm nó phải rung mình
_Hình em vẫn chưa chính thức biết được mùi vị của sự trừng phạt nhỉ!Thiếu Gia ! đồ bá đạo – Phần 6
CHAP 19:
1 Lúc sau:
Trước mắt nó bây giờ là 1khu trung cư cao tầng nhìn rất sang trọng, người đi đi vào vào nhìn khí thế cũng đủ biết là nhà quyền thế, nhưng…..điều nó quan tâm là hắn dẫn nó tới đây làm gì chứ!!Chưa kịp mở miệng lên hỏi , hắn đã cầm tay nó đi vào trong, vưa thấy hắn, tiếp tân kính cẩn không cần hắn mở miệng mà dẫn bọn nó lên 1 căn phòng rất sang trọng.Khi tiếp tân giao lại chìa khóa cho hắn, nó bắt đầu có linh cảm không tốt.Hắn đang định lôi nó bước vào nó lại kéo hắn trở lại , 1 mực không chịu vào
_S…sao…lại vào đây?
Hắn nhìn nó ánh ,mắt cười mà như không cười, lạnh nhạt buông 2 chữ
_Chuộc lỗi!
Chưa kịp cho nó nói gì thêm hắn kéo nó vào rồi khóa cửa phòng lại.Rồi lại tiếp tục kéo nó đi sâu vào căn phòng hơn (Mập mờ qué!!!).Không khí quỷ dị làm nó thấy phải đề phòng.Hắn dẫn nó vào phòng bếp của căn phòng, đứng trước căn phòng bếp này nó vẫn chưa hiểu lắm , ngước mắt lên hỏi hắn
_Anh dẫn em vào đây làm gì?!
Hắn nhìn gương mặt ngây thơ của nó mà vẫn đáp lại hờ hững, đủ hiểu cơn giận lần này không nhỏ đâu nha!
_Làm đi!
_Làm gì?-Nó không hiểu
_Chứ em nghĩ anh dẫn em vào phòng bếp để hôn nhau à, tất nhiên là nâu ăn rồi!
Nghe câu trả lời rất chi là có duyên của hắn nó muốn sôi máu
_Anh muốn vào bệnh viện à!-Cả đời nó chưa bao giờ đụng đến, à không phải nói là không dám đụng đến 2 từ này.Nấu ắn đối với nó còn hơn là khổ sai, có 1 lần nó nấu ăn, không phải đồ ăn bị cháy thì cũng “đổ máu” lung tung, nên trong nhà nó chỉ có thể phụ trách dọn dẹp hay hầu hạ cho tốt 2 cậu ấm này , chứ để nó nấu ắn thà mọi người đi ăn cơm tiệm còn hơn!
Hắn không phản bác gì trước câu nói của nó, chỉ quay lưng đi ra phía phòng khách, quăng lại cho nó 1 câu
_TRong vòng 2 tiếng đồng hồ, em không làm đủ cho anh 5 món 1 canh, thiếu 1 món là…..-Hắn dừng lại 1 chút tiếp tục nói_…….Kiss 10s!
Hả?Tên này, nghĩ ra trò biến thái gì vậy.Hết trò chơi rồi à, mà thôi kệ hắn đâu nói là phải ngon, đồ ăn có gì bỏ vào đảo qua đảo lại là xong, canh thì bỏ miếng nước bỏ mấy miếng gia vị rồi vài cộng rau là ok rồi.Nghĩ vậy nó cũng không sợ sệt trước lời nói của hắn.Đang định bắt tay vào làm, không cần 2 tiếng, 2 phút thôi đủ rồi(@.@!!)
Ai ngờ hắn từ phòng khách nói vọng vào
_Anh cảo cáo trước phải ăn được mà phải có đủ màu khác nhau chứ không phải như lần trước chỉ màu đen với nâu thôi nha!
A!Tên chết tiệt này, bà nấu cho ăn đã tốt lắm rồi, đen với nâu thì sao chứ cũng là màu giới trẻ đang ưa chuộng nha =)).Nó hậm hực đeo tạp dề vào,trời sao nhìn thấy cái nhà bếp mà nó cứ như nhìn thấy nơi đày ải thế này!
Ngồi xem phim chưa được 5 phút hắn nghe đủ thứ loại âm thanh từ nhà bếp phát ra
_Á Á, con cá kia sao mày không nằm im thế
_Á, máu, máu !
_Trời ơi, sao rau lại có con sâu nè (chị sạo quá, đồ khách sạn 5 sao mà có sâu=)))
_A HUHU, Không làm nữa đâu!
Rồi lại Xoảng, rầm….
_Á, sao mới bỏ dầu vào mà nó nổ vậy nè!
_Trời , con tôm chết tiệt,sao đập nãy giờ mà bỏ vào nồi mày con vùng vẫy là sao!
Bốp, xoảng……..
Hắn ngồi nghe mà cứ như cái chợ vậy, chỉ có mình nó mà tạo ra đủ loại âm thanh, đủ loại giọng nói vậy!Lần phạt này không những trừng trị được nó, mà hắn nắm chắc phần lợi trong tay rồi (Anh này gian quá!!$.$)
CHAP 20:
Sau 2 tiếng vật vả với anh chị đồ ăn, nó hình như cũng không thu được thành quả gì.Á…Á….Sao nó làm hoài mà cũng chỉ có 2 màu đen với nâu vậy nè! Đang đứng vò đầu bứt tai không biết phải làm sao, bỗng 1 vòng tay quen thuộc ôm chầm lấy nó từ đằng sau, giọng nói trầm thấp mang theo vài phần đắc ý vang lên
_Hình như không cần anh nói em cũng biết kết quả rồi nhỉ!
Nó từ giật mình, sang ão não rồi lại tự nhiên quay phắt sang hắn, nắm lấy tay hắn, đôi mắt”cún con”, chu cái miệng nhỏ nhắn lên nói:
_Thiếu gia đẹp trai, tốt bụng! Anh biết đây không phải là sở trường của em mà !
Chẹp! Nhìn nó chưng ra bộ mặt này sao mà đáng yêu quá, nhưng cũng không thể dụ được hắn rồi, vì so với nhìn bộ mặt đáng yêu ấy, hắn muốn trực tiếp “đụng chạm” hơn! 0. Hắn nhìn gương mặt cầu mong của nó, lại nở nụ cười , mặc dù vẫn đẹp đến không chê vào đâu được nhưng sao vào mắt nó, nó lại cứ thấy gian gian!
Nó cảnh giác lùi về phía sau
_A…Anh ….làm thật sao?!
Hắn cũng thuận theo nó lùi ra mà tiến thêm , đôi mắt sâu thẳm nhìn nó
_Em nghĩ sao- Tất nhiên, nó hỏi vậy cũng hỏi, cái thức ăn dâng lên trước miệng, hắn mà không ăn , hắn không phải con trai!
Đến khi ép nó đến góc tường , hắn với tay lấy 1 cái ghế ngồi xuống , nhìn nó ngẫm nghĩ
_Ưkm….5 món …..10s….. tổng cộng là gần 1 phút!- Hắn lại đưa tay về phía nó
_Em muốn chủ động hay để anh! Anh mà ra tay là không chỉ có 1 phút đâu nha!
Nghe đến đó gương mặt nó đã đỏ lên , tên này, có cần phải nói trắng trợn đến vậy không. Nó mà biết trước có ngày này, nó đã cố học thành siêu đầu bếp luôn rồi. Chỉ sợ không biết có đủ mấy cái nhà bếp cho nó học đến khi đó không nữa. Trong lúc nó đang “tự kỉ” về tài nghệ bỏ sót của mình. Hắn lại càng không cóp nhẫn nại.
_Vậy là em lại muốn anh chủ động rồi!
_A…Không!- Theo phản xạ tự nhiên nó trả lời ngay.Chết! Vậy là nó tự chọn : quyền chủ động “ cho mình rồi. Trong khi nó lại tiếp tục độc thoại **** mình ngu, hắn đưa tay kéo nó về phía mình , ôm gọn nó vào trong lòng
_Á! Buông em ra!- Nó bị bất ngờ nên không kịp phản ứng cả người nằm trọn trong lòng hắn. Hắn lại c...



