XtGem Forum catalog
WapSite Giải Trí Đa Phương Tiện -ThuGian10s.Xtgem.Com
ShareCode
ĐỌC TRUYỆN
THỦ THUẬT

Đang xem: 1 | Lượt xem: 683

Cuồng kết hôn Uông Bồng Khiết


» Xếp hạng: 4.5 sao
» Đánh giá: 4.5/5,10 bình chọn
» Đăng lúc: 14/06/16 15:07:19
» Đăng bởi: Trung Hi
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo
↓↓

Cuồng kết hôn Uông Bồng Khiết


nữa, vì sao không nhanh chút đính ước đi?”
“Hai đứa bọn em? Đính ước?” Thái độ trên mặt Chương Kính giống như bị dọa thành đần độn.
“Kết hôn nha.” Lâm Tranh nói một cách đương nhiên.
“Vì sao ngay cả chị cũng đem em và cô ấy ghép vào một chỗ, em và cô ấy căn bản không phải chuyện như vậy, vì sao mọi người ai cũng nói một câu giống nhau?”
Anh nhịn không được đề cao giọng nói.
Lâm Tranh nhăn mặt. “Cậu có thể lần nữa lớn tiếng một chút không sao, nếu như cậu muốn làm cho Bồng Khiết…di?
Người đàn ông ngồi cùng cô ấy là ai? Đến lúc nào sao chị không biết?”
” Ở đâu?” Chương Kính lập tức quay đầu tìm hình bóng của cô.
“Hướng 1h.”
” Ở đâu?” Anh không tìm thấy cô, ở hướng đó chỉ có một cô gái tóc uốn.
“Là người mặc trang phục màu phấn lam.”
“Cô ấy?” Chương Kính không kìm chế được nhăn mày, “Nhưng Bồng Khiết là tóc thẳng.”
“Cô ấy đi uốn tóc, uốn lơi, rất dễ thương, rất thích hợp với cô ấy.”
Chương Kính nghẹn họng nhìn trân trân nói không ra lời.
“Dễ thương thích hợp với cô ấy?” Thái độ của anh cổ quái chằm chằm nhìn bóng lưng của cô, “Chị đang nói đùa sao? Trên người cô ấy căn bản không có nửa điểm hương vị phụ nữ.”
“Đó là con mắt của cậu dính đầy thịt cóc nhái mới nói như vậy, cũng khó trách Bồng Khiết chậm chạp không đồng ý gã cho cậu.”
“Chị nói đi đâu vậy?” Anh kháng nghị nói, “Biệt hiệu của cô ấy là cuồng kết hôn nha, chị không biết sao?”
Lâm Tranh nhún nhún vai, không muốn cùng anh tranh luận.
“Ngồi ở tầng hai được không? Còn nữa, cậu muốn ăn cái gì?” Cô hỏi.
“Tùy tiện, chị quyết định đi.” Anh vẫn nhìn Bồng Khiết, đồng thời hi vọng cô có thể đột nhiên quay đầu, để cho anh có thể chính diện nhìn cô. Xinh đẹp? Thật sự rất khó tin tưởng hai chữ này có thể dùng trên người cô.
“Chỉ cần vị trí có thể theo dõi cô ấy là được sao.” Lâm Tranh gật đầu nói, lập tức nhận lấy ánh mắt khinh khỉnh không vui của Chương Kính. Cô không thèm để ý, vươn tay gọi một người phục vụ đến dặn dò một chút, từ từ cùng anh đi lên tầng hai.
Đọc tiếp: Cuồng kết hôn-Uông Bồng Khiết – Chương 8
Hiệu suất của Mễ Mễ quả nhiên rất tốt, vừa mới hôm sau mà thôi, liền đã vì cô tìm được đối tượng xem mặt, chỉ không nghĩ đến sẽ nhanh như vậy, đối phương lại chọn nhà hàng của chị họ Chương Kính làm địa điểm gặp mặt.
Uông Bồng Khiết rất do dự, một chút cũng không hi vọng gặp phải người quen khi đi xem mặt, đặc biệt người quen kia có quan hệ với anh.
Nhưng cô để ý những cái đó làm gì? Xem mặt cũng không phạm pháp, hơn nữa chuyện cô đi xem mặt có liên quan gì đến anh, anh đã không có tình cảm với cô lại đã có bạn gái rồi, chuyện cô đi xem mặt có liên quan gì đến anh
Chế giễu chính mình ngu ngốc và tự đa tình, cô không do dự nữa nhận lời xem mặt ở đấy, với lại vui mừng mình đã đồng ý. Vì đối tượng xem mặt của cô thật sự là một người tốt.
“Tôi không nghĩ đến cô sẽ xinh đẹp như vậy.” Anh ta nói.
“Tôi! Xinh đẹp!” Uông Bồng Khiết cười cười, không nghĩ đến anh ta sẽ trực tiếp khen ngợi cô như vậy.
Quách Yến Toàn không chút do dự gật đầu.
“Anh là người đàn ông đầu tiên khen tôi xinh đẹp.” Uông Bồng Khiết nhìn anh ta nói.
“Không thể nha?!” Anh ta chớp mắt.
“Đây là sự thật.”
“Nhưng…” Anh ta lắc đầu, vẻ mặt biểu lộ tôi không tin.
“Nói thật tôi một tháng trước và bây giờ khác rất nhiều.” Uông Bồng Khiết cười giải thích, “Một tháng trước, tôi nặng 60 kg, tóc cũng không uốn, suốt ngày chỉ búi sau đầu, ngay cả thả cũng không dám thả xuống, chỉ vì chỉ cần vừa buông xuống sẽ có người nói tôi giống như một nữ quỷ to lớn, gương mặt đáng sợ không có sức sống.”
“Sao có thể.” Anh ta ngạc nhiên mở to hai mắt, “Tóc của cô đẹp như vậy, đẹp đến nổi khiến cho tôi nhìn rồi trong lòng nhịn không được muốn sờ xem có phải là thật hay không, sao có thể đáng sợ đâu?”
“Anh muốn sờ?”
Quách Yến Toàn nhìn cô một cái, nhịn không được gật đầu. Anh biết rất nhiều kiểu tóc xinh đẹp của phụ nữ đều là bôi một đống keo tóc để làm thành, cảm thấy không đáng nói nhưng tóc của cô cảm giác hoàn toàn không giống như vậy, nó tự nhiên mềm mại hơi rối ở sau vai, trước ngực cô, theo mỗi động tác của cô mà nhẹ nhàng lay động, im lặng kích động ham muốn chạm vào nó của đàn ông.
“Được thôi, anh có thể thử, tôi không ngại để cho anh sờ.” Uông Bồng Khiết đột nhiên cúi người xuống mặt bàn hướng về anh ta.
“Thật sự có thể sờ sao?” Anh ta không muốn mạo phạm người đẹp.
Uông Bồng Khiết gật gật đầu.
Hít sâu một hơi, Quách Yến Toàn nhẹ nhàng vươn tay chạm vào tóc của cô, cảm giác mềm mại mượt mà giống như anh ta tưởng tượng. Cô gái như vậy, một mái tóc dài như vậy không thuộc về anh ta.
“Rất đẹp giống như tôi tưởng tượng.” Anh ta lấy tay về, khen ngợi.
“Đây được xem điểm giống phụ nữ duy nhất trên người tôi.” Uông Bồng Khiết cúi đầu nhìn tóc của mình có chút suy nghĩ nói, “Cho nên mặc dù có người nói tôi cắt tóc ngắn nhìn đẹp hơn, tôi vẫn không nỡ đem nó cắt đi.”
“Mặc dù tôi chưa nhìn thấy cô lúc tóc ngắn nhưng bây giờ cô như vậy đã rất đẹp rồi, thật đấy.”
“Cảm ơn anh.” Cô hơi cười.
Quách Yến Toàn nhìn cô, do dự một hồi đột nhiên mở miệng nói: “Bồng Khiết, tôi có thể gọi cô như vậy không?”
“Ân.” Cô gật đầu.
“Có một chuyện tôi muốn thẳng thắn với cô.” Anh ta do dự một hồi mới từ từ mở miệng.
Cô nhìn anh ta.
“Thật ra,” Anh ta hít sâu một hơi, cúi đầu nói: “Hôm nay tôi đến đây là bị Mễ Mễ ép đến, người tôi thích là Mễ Mễ.”
“Tôi biết.” Uông Bồng Khiết bình tĩnh nhìn anh ta.
“Cô biết?” Anh ta ngạc nhìn nhìn về phía cô.
Cô khe khẽ cười. “Có lẽ anh không chú ý đến, lúc nãy chúng ta nói chuyện phiếm 2 phần 3 là xoay quanh Mễ Mễ, mà mỗi lần vừa nhắc đến cô ấy anh luôn thể hiện ra đặc biệt có hứng thú, đặc biệt chuyên chú.”
“Tôi không để ý đến.” Quách Yến Toàn lẩm bẩm tự nói, tiếp đó anh ta nhìn cô, gương mặt áy náy. “Xin lỗi, tôi không phải cố ý muốn lừa gạt cô, tôi…”
“Không sao.” Uông Bồng Khiết lắc đầu ngắt lời anh ta. “Tôi rất rõ sức hấp dẫn của Mễ Mễ, ngoại trừ người đàn ông đã có người trong lòng, đàn ông quen biết với cô ấy 8, 9 phần 10 đều là có ý với cô ấy, đặc biệt là cam tâm tình nguyện làm người đàn ông để cô ấy sai khiến.
Quách Yến Toàn hơi hơi nhếch khéo miệng, tiếp đó lại đột nhiên giống như tự chế giễu mình cười khổ một cái.
“Anh đừng lộ ra nụ cười khổ như vậy, có lẽ là tôi dùng từ không đúng, người nhận sai khiến mà nói rất tổn thương nhưng cũng chỉ có người Mễ Mễ thật sự coi là bạn mới có cơ hội được cô ấy kêu đến kêu đi, mấy người bạn thân chúng tôi chính là ví dụ tốt nhất.” Cô an ủi anh ta.
“Cho nên tôi nên thỏa mãn?” Quách Yến Toàn rũ mắt xuống, tự giễu cợt mình cười cười.
“Ít nhất so với tôi là như vậy.” Cô nắm ly rượu đỏ trên bàn, chăm chú nhìn chất lỏng màu đỏ đong đưa không ngừng trong ly, “Anh biết không tôi có một biệt danh?” Cô đột nhiên hỏi.
Anh ta ngẩng đầu lên, hơi do dự một hồi.
“Gọi là cuồng kết hôn phải không?” Anh ta nói.
“Anh biết?”
Anh ta lắc đầu. “Thật ra chuyện này là Mễ Mễ nói cho tôi biết, nhưng dùng tình huống lúc đó nên nói là cảnh cáo tôi tương đối thích hợp. Cô ấy nói nếu như cô đột nhiên mở miệng cầu hôn tôi, lúc hỏi tôi có đồng ý cưới cô không, tôi tuyệt đối, dù sao cũng không thể tông cửa mà chạy.”
Uông Bồng Khiết nhịn không được khẽ cười thành tiếng.
“Xem ra Mễ Mễ đối với anh còn không tệ, mới đặc biệt cảnh cáo anh, đề phòng anh bị tôi hù dọa.”
“Không, cô ấy sợ thái độ của tôi sẽ làm tổn thương đến cô.”
“Thật ra đối với việc đàn ông nghe thấy lời cầu hôn của tôi bị dọa đến nổi tông của mà chạy, tôi sớm đã quen rồi.”
Cô cười cười nói, không có tự chế giễu chỉ là nói ra sự thật.
“Tôi không biết những người kia là như thế nào không đúng, nhưng tôi có thể nói với cô, cô rất xinh đẹp cũng rất có hương vị phụ nữ, nếu như tôi không thích Mễ Mễ trước tôi nhất định sẽ thích cô.” Quách Yến Toàn thành thật nói với cô.
“Cám ơn, hôm nay anh khiến cho tôi lấy lại không ít lòng tin bản thân là phụ nữ.” Uông Bồng Khiết cười rồi nhìn anh ta. Cô đã nói, anh ta là một người tốt mà. “Được rồi, hôm nay tôi thật sự rất vui được quen biết anh, chúng ta có phải nên đi rồi không?”
Quách Yến Toàn nhìn xuống đồng hồ đeo tay, sau đó gật gật đầu.
“Cô đến bằng cách nào? Đi xe sao?” Anh ta hỏi.
“Ân.”
“Vậy tôi đưa cô về.”
“Như vậy sẽ không quá phiền anh chứ?”
“Giữ bạn bè tính cái gì phiền phức, trừ khi cô không coi tôi là bạn?”
“Vậy cám ơn anh.” Cô nháy mắt với anh.
“Không khách khí.” Anh trả lời.
Hai người nhìn nhau một cái rồi cười, Quách Yến Toàn đưa tay cầm lấy hóa đơn trên bàn, chuẩn bị đi trước thanh toán, lại ở lúc bước về phía trước một bước, bỗng nhiên nhìn thấy Uông Bồng Khiết đang đứng dậy đột nhiên mãnh liệt lay động, giống như muốn ngất xỉu, anh ta sợ đến nổi nhanh chóng đưa tay đỡ cô.
“Sao rồi, cô có khỏe không?!” Anh ta nhăn mặt quan tâm hỏi.
“Không

sao, chỉ là có chút chóng mặt mà thôi, tôi đứng một chút sẽ không có việc gì.” Cô hơi cười lắc đầu. Gương mặt gầy guộc lại thêm sắc mặt trắng bệch cùng khẽ cười hình thành một loại khí vận điềm đạm đáng yêu khiến cho người khác muốn yêu thương.
“Sắc mặt của cô không tốt lắm, đợi lát nữa tôi nhân tiện đưa cô đến bệnh viện kiểm tra một chút được không?” Quách Yến Toàn mềm giọng hỏi ý kiến.
“Không cần anh đưa, tôi sẽ đưa cô ấy đi.” Một giọng nói rét lạnh đột nhiên xen vào.
Giọng nói quen thuộc khiến cho Bồng Khiết ngăn cản không được quay người bước đi, lại bởi vì động tác mạnh và chóng mặt lúc nãy còn chưa khỏi khiến cho cô đứng không vững thiếu chút nữa té xuống, Quách Yến Toàn ở bên cạnh lập tức đưa tay ôm lấy cô, nhưng sau một giây một quả đấm thép hướng về anh ta bay đến!
Một âm thanh lớn vang lên, ly chén trên bàn trong nháy mắt bị xô rớt xuống đất.
Uông Bồng Khiết chỉ kịp hít một hơi kinh ngạc, cả người liền đã bị Chương Kính kéo qua, bị anh ôm chặt eo, không thể nhúc nhích.
“Trời ơi, Chương Kính ai cho phép cậu ở trong tiệm của tôi động tay động chân?” Lâm Tranh kinh hô một tiếng, lập tức đi đến bên cạnh Quách Yến Toàn bị ngã xuống trên ghế, vẻ mặt áy náy đem anh ta nâng dậy.
“Xin lỗi, xin lỗi, tiên sinh, anh có sao không, có bị thương không?”
“Thả tôi ra, Chương Kính, anh phát thần kinh gì vậy, dựa vào cái gì loạn đánh người?” Uông Bồng Khiết sau khi kinh ngạc, giãy dụa tức giận kêu to.
“Hắn chính là tên họ Vương kia có phải không? Em lại dám

đồng ý để cho hắn ở nơi công cộng như thế này động tay động chân với em, em rốt cuộc có biết xấu hổ không?” Chương Kính không thể kìm nén cơn giận trừng mắt nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi trách móc.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh tuyệt đối không tin tưởng cô sẽ thay đổi nhiều như vậy, ngoại trừ bề ngoài, ăn mặc thay đổi, ngay cả tính cách cũng giống như biến thành một người khác vậy, hành động lớn mật, lẳng lơ lại không biết xấu hổ, đây là cô sao? Là Uông Bồng Khiết anh quen biết sao?
“Anh______bệnh thần kinh, bỏ tôi ra, bỏ tôi ra!” Cô giãy dụa, tức giận đến nỗi gần như nói không ra lời.
“Bỏ em ra để em lại nhảy vào ngực hắn ôm ấp sao?”
“Tôi muốn như thế nào liên quan gì đến anh? Bỏ tôi ra!”
“Anh đã nhận lời Uông Hạo chăm sóc em, cậu ấy bây giờ không ở trong nước, em tự n...

Từ Khóa
Bình Luận Góp Ý

↑↑ Cùng chuyên mục
» ( Đăng 3246 ngày trước)
» Tổng Hợp Post Me Ola 11/9/2014 ( Đăng 3247 ngày trước)
» Cuồng kết hôn Uông Bồng Khiết ( Đăng 3247 ngày trước)
» Đường Tâm Thục Nữ ( Đăng 3247 ngày trước)
» Truyện Bên cạnh thiên đường ( Đăng 3247 ngày trước)
Trang:12»
Bài viết ngẫu nhiên
XtGem.com
» TRUNG TÂM HỖ TRỢ.
» T.T Báo Lỗi - Hỗ Trợ - Góp Ý