Snack's 1967
WapSite Giải Trí Đa Phương Tiện -ThuGian10s.Xtgem.Com
ShareCode
ĐỌC TRUYỆN
THỦ THUẬT

Đang xem: 1 | Lượt xem: 1727

Võ Lâm U Linh Ký


» Xếp hạng: 4.5 sao
» Đánh giá: 4.5/5,10 bình chọn
» Đăng lúc: 14/06/16 08:53:59
» Đăng bởi: Trung Hi
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo
↓↓

Võ Lâm U Linh Ký


c tấm thân nõn nà, gợi cảm của Ngọc Thiền. Giờ đây, sắc diện chàng trang nghiêm, lạnh lùng khác hẳn thường ngày. Dao Quang lần lượt đặt ngón trỏ lên từng huyệt đạo, dồn chân khí vào thăm dò. Cuối cùng chàng phát hiện sáu huyệt quanh đan điền Ngọc Thiền có chứa chân khí. Dao Quang kinh hãi, trở lại thăm dò huyệt Thiên Hội trên đầu bệnh nhân. Lần này chàng đưa chân khí của mình vào sâu hơn và nhận ra trở lực . Dao Quang thở dài, bóp trán suy nghĩ. Chàng đã nhận ra thủ pháp Thất Tinh Bế Nguyên tà ác của võ lâm. Đây là công phu độc môn của Hấp Tinh Lão Tổ, thất truyền đã bốn chục năm. Không hiểu sao giờ lại có kẻ học được. Kẻ ác độc kia đã cho Ngọc Thiền uống một loại quả chí dương, mượn cơ thể nàng làm chỗ dung hòa rồi sau đó sẽ lấy tinh nguyên ấy. Gã dùng pháp Thất Tinh Bế Nguyên để ngăn không cho chân khí hội tụ vào đan điền. Dao Quang có thể cứu được Ngọc Thiền, nhưng việc này hại đến danh tiết của cả hai nên chàng do dự bất quyết. Khi nhẩm tính lại, chàng biết rằng mình còn đúng tám ngày để hóa giải tà pháp kia. Không thể chờ phụ thân về được? Nếu để quá bốn mươi chín ngày thì vô vọng? Dao Quang mặc lại y phục cho em gái, trở về phòng mình. Hoắc Thái ở phòng bên vẫn thức chờ . Gã bước sang hỏi :

- Công tử có tìm ra bệnh chứng của lệnh muội chưa ?

Dao Quang buồn rầu kể rỏ ngọn ngành. Họ Hoắc nở nụ cười đáng sợ:

- Công tử là bậc chân nhân lẽ nào lại vì một chút tiểu tiết mà bối rối? Đêm mai thuộc hạ sẽ cảnh giới cho công tử cứu người !

Được sự động viên của Hoắc Thái, Dao Quang nghe lòng thanh thản, chẳng phân vân nữa. Đêm hôm sau, Dao Quang lại đến tiểu xá. Hoắc Thái ở ngoài canh gác, không để ai đến làm kinh động. Dao Quang dùng thần công vô thượng của Đạo gia là Chí Nguyên Chân Khí trục dần dược lực độc quả ra khỏi cơ thể của Ngọc Thiền. Chàng không biết rằng ngay đêm thứ tư thì bệnh nhân đã tỉnh táo trở lại, thẹn thùng nằm im để chàng xoa bóp khắp cơ thể. Nàng chẳng rỏ chàng trai này là ai, chỉ đoán rằng do cha mình mời đến để chữa bệnh. Và có lẽ ông sẽ gởi nàng cho chàng ta vì xem như ván đã đóng thuyền ? Đến đêm thứ bảy, Dao Quang vừa mặc áo cho nàng, vừa lẩm bẩm:

- Thế là tam muội đã thoát hiểm. Chỉ cần uống thêm vài thang thuốc nữa . Ngu ca vì bất đắc dĩ nên mới mạo phạm đến tam muội. Mong rằng anh linh của mẫu thân sẽ chứng giám cho ta!

Ngọc Thiền ngỡ ngàng chẳng hiểu gì cả. Nàng không dằn được tính tò mò, ngồi bật dậy, níu áo Dao Quang hỏi:

- Chàng là ai?

Dao Quang thẹn chín người, ủ rủ nói:

- Té ra tam muội đã tỉnh hẳn rồi ư ?

Ngọc Thiền bật cười:

- Tiểu muội đã hết bệnh từ ba đêm trước!

Dao Quang vội bịt miệng nàng, rồi thì thầm giải thích mọi việc. Chàng khẩn cầu Ngọc Thiền đừng tiết lộ cuộc trị bệnh éo le ngang trái này. Khi biết Dao Quang là anh ruột của mình. Ngọc Thiền mừng rõ ôm lấy, hôn lên má chàng và reo lên:

- Hay quá? Từ nay tiểu muội đã có người chiều chuộng rồi!

Nhị ca tính tình cục cằn, thô lỗ, thường hiếp đáp tiểu muội.

Dao Quang gỡ vòng tay em gái ra và rời khỏi phòng. Sáng hôm sau, cả nhà vui mừng khi thấy tam tiểu thư hết bệnh, có mặt trong bữa điểm tâm. Chính nàng đã đến phòng lôi Dao Quang ra khỏi giường. Tiêu Lan Anh mừng đến sa lệ, ôm chặt Ngọc Thiền. Túy Tây Thi cất lời tán dương Dao Quang:

- Đại ca quả là bậc thần y cái thế? Chẳng hay đại ca đã dùng dược phương nào vậy?

Dao Quang đâu thể khai ra được sự oái oăm nên chỉ ấp úng:

- Ta nhờ may mắn nên thành công đấy thôi .

Ngọc Thiền che miệng cười khanh khách, tinh quái nháy mắt với Dao Quang. Kể từ hôm ấy, Ngọc Thiền luôn quấn quít bên đại ca mà vòi vĩnh đủ điều. Lúc vắng người, nàng còn bất ngờ hôn lên mặt Dao Quang khiến chàng hổ thẹn và đau lòng. Khi nghe chàng đem lễ giáo ra giảng giải. Ngọc Thiền cười đáp:

- Sao lúc trước đại ca không nghĩ đến điều ấy? Đại ca ôm tiểu muội suốt bảy tám đêm thì vài cái hôn nào có đáng gì!

Dao Quang biết không thể cù cưa với cô em bướng bỉnh, liền quắc mắt lạnh lùng nói :

- Nếu tam muội còn nghĩ đến chuyện loạn luân thì đại ca sẽ rời khỏi nơi này và sẽ không bao giờ trở lại nữa. Ánh mắt chàng lạnh lẽo, sắc bén như lưỡi kiếm, và vẻ mặt uy nghiêm, khắc nghiệt kia đã khiến Ngọc Thiền sợ đến nhũn người. Nàng ứa nước mắt nói líu ríu:

- Đại ca đừng đi ? Tiểu muội biết tội rồi .

Sau đó, Ngọc Thiền thay đổi hẳn, một lòng kính cẩn chăm sóc Dao Quang chứ không dám đùa bỡn nữa. Tuy nhiên, đôi mắt nàng vẫn gởi gấm một tình yêu nồng nàn, pha chút bi ai khiến Dao Quang xốn xang trong dạ. Chàng quyết định sang xuân sẽ trở lại miền nam để tránh mặt Ngọc Thiền. Gần cuối tháng chạp, đoàn người Toàn Phong tiêu cục về đến. Thấy ái nữ đã bình phục, Bạch Dũng Kiệt hoan hỉ phi thường, hết lời khen ngợi Dao Quang. Trong bữa đại yến tẩy trần lão oang oang kể lại cuộc hành trình và kết luận :

- Trong đời lão phu chưa bao giờ gặp cảnh cường đạo cung kính chiêu đãi tiêu đầu thế này. Cứ như là cả giới hắc đạo Giang Nam đều chịu ơn Hiên Viên công tử vậy!

Phàn Cao Cương cũng phấn khởi :

- Sau cuộc áp tải này, uy tín của Toàn Phong tiêu cục đã tăng lên gấp bội. Chúng ta chẳng phải lo thất nghiệp nữa. Cả nhà cười ồ lên tán thành. Chiều hôm ấy Dao Quang vào phòng riêng của thân phụ, kể lại quá trình trị bệnh cho Ngọc Thiền nhưng nói thác là mình dùng phép châm cứu. Chàng không muốn ông biết mình có võ công tuyệt thế mà giữ lại để thừa kế tiêu cục. Dao Quang còn một nhiệm vụ rất quang trọng. Chẳng thể chôn chân ở Thạch Gia Trang được. Bạch lão nghe xong bật cười khanh khách như đắc ý điều gì đấy. Rồi ông nghiêm giọng bảo:

- Quang nhi không được đi đâu cả? Việc Thiền nhi cứ để ta dạy dỗ .

Dao Quang bấm bụng vâng lời, định cáo thoái thì bị cha già giữ lại nhâm nhi. Hai người trò chuyện tâm đắc đến tận đầu canh hai. Dao Quang trở về phòng. Chàng ngạc nhiên khi thấy Ngọc Thiền và Lan Anh đều có mặt. Nhìn đôi mắt sưng mọng của Túy Tây Thi, chàng đã lờ mờ đoán ra sự tình và Ngọc Thiền đã mau mắn nói:

- Đại ca! Nhị ca vừa về đến nhà đã tìm đến kỹ viện, lại còn đánh đập nhị tẩu nữa? Mong đại ca ra tay dạy dỗ gã bạc hạnh ấy.

Dao Quang cười mát:

- Hai người cứ về phòng đi, ta đảm bảo rằng vài khắc nữa Tuấn Dương sẽ về đến.

Ngọc Thiền hân hoan quay sang bảo Lan Anh:

- Nhị tẩu đi thôi. Đại ca đã chịu ra tay là nhị ca phải bỏ thói hoang đàng.

Lan Anh nghiêng mình nói :

- Tiểu muội rất hổ thẹn, vì đã làm phiền đại ca.

Dao Quang rúng động trước ánh mắt ngưỡng mộ và đắm đuối của em dâu. Chàng bỗng đâm ra oán hận Tuấn Dương. Thói bê tha, bội bạc của gã sẽ khiến vợ nhà lỗi đạo . Dao Quang bước sang phòng bên, hỏi Tà Kiếm:

- Anh em đã đến đủ chưa Hoắc Thái vội đáp:

- Bẩm công tử? Thập Diện Diêm La đã có mặt ở Hồng Phát lữ điếm. Dao Quang lạnh lùng ra lệnh:

- Ngươi bảo họ tát sưng

mặt Tuấn Dương và phá nát kỹ viện ấy đi. Nhớ cảnh cáo, không cho bất cứ thanh lâu nào đón tiếp em ta nữa. Hoắc Thái vòng tay nhận mệnh rảo bước đi ngay. Nửa khắc sau, Lan Hương kỹ viện vui mừng đón chào năm vị khách quí. Chỉ cần nhìn những chiếc áo lông đắt tiền là biết túi họ đầy vàng. Mụ Qui Nương cúi rạp mình chào đón và hơi rợn người trước năm gương mặt đen sì, hao hao giống nhau. Gã có râu quai nón dơ túi bạc lên lắc lắc rừng rừng rồi hỏi:

- Nghe nói chốn này có vị tiểu cô nương tên gọi Quách Dư Dung nhan sắc muôn phần diễm lệ?

Mụ Qui Nương ấp úng:

- Bẩm phải, nhưng hôm nay Quách cô nương đang bận tiếp Bạch Công Tử. Bổn viện

còn nhiều giai nhân, họ sẽ hết lòng hầu hạ chư vị đại gia.

Hán tử râu dài ngửa cổ cười và nói rất lớn :

-Bạch công tử là cái thá gì? Mụ mau bảo gã nhường người đẹp lại cho ta?

Bạch Tuấn Dương nghe rất rõ, nổi cơn thịnh nộ, chạy ra lan can lầu quát mắng:

- Bọn ngươi không sợ chết hay sao mà dám đụng đến bổn công tử?

Gã cao nhất bọn cười hăng hắc:

- Bạch tổng tiêu đầu thì đáng kính trọng còn ngươi là phường tiểu nhân mạt hạng!

Tuấn Dương bị sỉ nhục, nhảy ngay xuống, vung quyền tấn công năm gã mặt đen. Pho Toàn Phong quyền pháp của họ Bạch cũng lợi hại khôn lường nên Tuấn Dương rất tự tin. Nhưng khi vào cuộc gã mới biết mình dại dột. Năm gã quỷ sứ kia có đấu pháp nhanh nhẹn và sức chịu đòn thật đáng nể. Tuấn Dương liên tiếp đánh trúng người đối phương và nghe như đấm vào da trâu vậy. Ngược lại, gã cũng bị bọn kia tát cho sưng mặt, rách môi. Nhưng dường như họ không có ý định sát hại Tuấn Dương, chỉ cố làm cho gã mất mặt. Đối phương vừa đánh vừa hăm dọa:

- Bọn lão gia là Cẩm Y thị vệ đi thị sát tình hình, ngươi xui xẻo nên mới đụng vào. Kể từ nay, bất cứ kỹ viện nào đón tiếp ngươi sẽ bị bọn ta phá nát. Lúc này Tuấn Dương đã thấm đòn nên chỉ đủ sức cầm cự với một gã. Bốn gã kia ra sức đập phá Lan Hương viện, xô đổ cả cột nhà khiến bọn kỹ nữ, qui nô sợ hãi, chạy ra ngoài la hét om sòm. Tuấn Dương bị đánh cho thâm tím mặt mày, y phục tả tơi đành phải bỏ chạy về nhà. Ở đây, năm hán tử mặt đen cũng nhanh chóng chuồn thẳng. Tuấn Dương lặng lẽ chui vào phòng nhờ hiền thê chăm sóc. Gã không dám mách với Bạch tổng tiểu đầu vì ông chẳng cấm con trai ăn chơi, nhưng lại rất ghét việc gây gổ. Ông thường nói răng:

- Kỹ viện là chốn phức tạp, không nên lui tới . Nay ngươi không bỏ được tật háo sắc thì cứ đi, nhưng khi gặp họa thì đừng làm phiền đến ta!

Tuấn Dương đau quá, bảo Lan Anh đi gọi Dao Quang đến. Vị đại ca nhân hậu này sốt sắng đưa cho gã một lọ cao đựng một chất lỏng trắng như sữa, bôi vào mát rượi. Nhưng lạ thay vết bầm tím chẳng chịu tan đi, nên tết năm ấy Tuấn Dương cứ phải ru rú trong phòng. Cuộc ẩu đả đã lan đến tai Bạch Dũng Kiệt, ông nổi giận nhiếc móc Tuấn Dương một trận, cấm tuyệt không cho y đến thanh lâu nữa.
Tân niên khai sanh ý -Công tử lộng quần ma

Đầu năm, Toàn Phong tiêu cục khai trương vào ngày mùng sáu. Ngay sáng hôm ấy, chỉ có gia nhân của Hoàng đại tài chủ mang thiếp đến mời dự cuộc đấu thầu thương vụ vận chuyển năm trăm bộ lông cáo Thiên Sơn đi Hàng Châu. Lông cáo tuyết còn quí hiếm hơn nhân sâm, chủ yếu để bán cho bọn Tây Dương. Gã gia nhân nhà họ Hoàng được lì xì nén bạc mười lượng liền hoan hỉ tiết lộ thêm:

- Bẩm Tổng tiêu đầu? Tuy quí cục nổi tiếng hơn xưa nhưng hai tiêu cục kia đã mời thêm đại cao thủ, quyết không bỏ qua mối hàng này .

Gã về rồi, Bạch Dũng Kiệt lập tức cho gọi Phàn Cao Cương và Dao Quang đến bàn bạc. Bạch lão hỏi trưởng tử:

- Quang nhi? Con có quen biết với anh em hắc đạo Hàng Châu hay không?

Dao Quang tư lự:

- Bẩm phụ thân? Gần Thái Hồ trên đất Giang Tô có một tổ chức cường đạo tên gọi là Khôi Thử hội, là kình địch của phe Hắc Yến Tử. Tuy nhiên, nếu chúng ta chuẩn bị kế hoạch chu đáo thì cũng chẳng có gì đáng ngại! Lần này hài nhi sẽ cho Hoắc Thái tháp tùng bảo vệ tiêu xa.

Bạch Tiêu Đầu mừng rỡ:

- Hay lắm? Nếu được Tà Kiếm hỗ trợ thì lão phu rất yên tâm.

Lão bèn rủ chàng và họ Phàn đi sang Hoàng gia trang. Hai tiêu cục Phi Long và Bạch Hổ đã có mặt trước. Là đối thủ cạnh tranh trong nghề nên các tiêu cục chẳng ưa gì nhau, song ngoài mặt vẫn tỏ vẻ thân thiện để tỏ mình có độ lượng của bậc trượng phu. Phi Long Đao Giang Hải Chí cười ha hả:

- Toàn Phong tiêu cục chắc là chưa kịp xài hết ngàn lượng vàng tiêu phí chuyến trước, mong Bạch tổng tiêu đầu nhường chuyến này cho anh em Phi Long kiếm miếng cháo cầm hơi ?

Bạch Dũng Kiệt cười mát:

- Món cháo hôm nay không phải dễ nuốt đâu? Không chừng lát nữa chính các hạ sẽ chê đấy? Hoàng trang chủ nghiêm nghị cắt n...

Từ Khóa
Bình Luận Góp Ý

↑↑ Cùng chuyên mục
» ( Đăng 3245 ngày trước)
» Đại Mạc Đao ( Đăng 3246 ngày trước)
» Hồi Tâm Chưởng ( Đăng 3246 ngày trước)
» Võ Lâm U Linh Ký ( Đăng 3246 ngày trước)
» Gươm Đàn Nửa Gánh ( Đăng 3246 ngày trước)
Trang:12»
Bài viết ngẫu nhiên
XtGem.com
» TRUNG TÂM HỖ TRỢ.
» T.T Báo Lỗi - Hỗ Trợ - Góp Ý