Disneyland 1972 Love the old s
WapSite Giải Trí Đa Phương Tiện -ThuGian10s.Xtgem.Com
ShareCode
ĐỌC TRUYỆN
THỦ THUẬT

Đang xem: 1 | Lượt xem: 1752

Võ Lâm U Linh Ký


» Xếp hạng: 4.5 sao
» Đánh giá: 4.5/5,10 bình chọn
» Đăng lúc: 14/06/16 08:53:59
» Đăng bởi: Trung Hi
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo
↓↓

Võ Lâm U Linh Ký


đã bị gai ấy đâm phải, gần đây nghe cơ thể có hiện tượng bất thường. Cúi xin công tử khai ân cứu lấy cái mạng sâu kiến này. Nghĩ tôi xin nguyện làm thân trâu ngựa. suốt đời hầu hạ công tử!

Nói xong, lão bật khóc rất thảm thiết, van lạy Thần Bút Lực Sĩ, nhờ ông nói dùm.

Hạ lão nạt lớn:

- Ngươi suốt đời rình mò bí mật riêng tư của thiên hạ để thủ lợi, làm mất mặt cả người ở chốn suối vàng, nay gặp quả báo thì ráng mà gánh chịu !

Tuy nói thế nhưng ông lại hỏi Dao Quang:

- Quang nhi có trị được loại bệnh này không? Dẫu sao Hoắc Bất Nghi cũng là đệ tử duy nhất của bằng hữu lão phu!

Dao Quang gật đầu:

- Lão bá cứ yên tâm! Tiểu diệt xin tận lực!

Vạn Gia Táo Quân vui mừng khôn xiết, xô ghế qùy xuống đất lạy như tế sao.

Dao Quang cười hỏi:

- Các hạ mới trúng độc không lâu, ta chỉ cần một ngày để trục hết chất độc ra. Xin hãy đứng lên cho !

Bất Nghi ngượng ngùng lau nước mắt, ngồi vào ghế rồi nói:

- Bẩm công tử! Vạn Thư Cung tọa lạc trên núi Lãng Vân Sơn, nơi có bức tượng Phật Di Lặc khổng lồ trấn giữ ngã ba sông Mân Giang, Thanh Giang và Đại Độ Hà! Tại hạ nằm lì mười ngày đêm trên rường đại sảnh Đàm gia trang mới nghe được tin này. Yến Sơn Thần Y đã bàn với lệnh đệ Tuấn Dương là sẽ đi Vạn Thư Cung để tìm vũ khí đối phó với Ma Quang Bảo Kính của Quý giáo ! Lão ta đã lên đường vào ngày hôm qua!

Bọn Dao Quang lập tức trù hoạch kế sách, và sau đó nhờ chim câu Cái bang báo ngay cho các phái bạch đạo . Sau bữa cơm trưa., Dao Quang tiến hành việc chữa trị cho Vạn Gia Táo Quân, chàng cắm đầy cơ thể lão những mũi kim bạc và dùng Chi Nguyên Chân Khí dồn hết chất độc xuống huyệt Dũng Tuyền ở lòng hai bàn chân. Cuối cùng, hai huyệt này sưng phù lên và có màu tím đen . Thần Bút Lực Sĩ cắm hai cây kim rỗng vào đấy, máu đen bắn ra thành vòi và cực kỳ hôi thối. Bất Nghi nghe cơ thể sảng khoái, má trái không còn giật nữa, biết mạng mình đã được bảo toàn, liền qùy xuống xưng là thuộc hạ, xin theo phò tá Hiên Viên công tử!

Dao Quang rất mừng vì có được một thủ hạ lợi hại như Hoắc Bất Nghi. Lão là truyền nhân của Qui hạc Lão Nhân đất Hán Dương, và là người duy nhất trong võ lâm tinh thông hai môn tuyệt học Qui Tức Đại Pháp và khinh công Hạc ảnh Xuyên vân. Với Qui Tức Đại Pháp, họ Hoắc có thể nằm bất động nửa tháng trời không ăn uống, không bài tiết, chẳng khác loài rùa. Ngay một đại cao thủ như Bách Biến Ma Quân mà còn không phát hiện ra nổi thì đủ biết công phu Quy Tức của Bất Nghi lợi hại đến đâu. Còn thân pháp Hạc ảnh Xuyên Vân độc bá võ lâm về phép để tung và phi hành. Vạn Gia Táo Quân nhảy cao hơn bất cứ ai trên giang hồ, và khi lão bỏ chạy thì chẳng cao thủ nào đuổi kịp! Song về phương diện bộ pháp ảo diệu, biến hoá thì Pho Hạc ảnh Xuyên Vân lại không bằng công phu Khinh yến Ngự Phong của Lư Sơn Tiên ông. Sáng hôm sau, Vạn Gia Táo Quân gấp rút lên đường đến Tổng Đàn Qui Giáo ở núi Đông Trạch, Hà Nam, để báo tin cho Sầm Thu Danh. Họ Hoắc sẽ kiếm được ngàn lượng vàng, còn Bách Biến Ma Quân Vệ Chuyển Luân sẽ có một đối thủ xứng tay. Theo kế hoạch sủa Sưu Mệnh Thần thì phe Dao Quang sẽ ẩn mình xem hai cọp đánh nhau, phút cuối mới xuất hiện diệt trừ con nào sống sót. Chàng chỉ có thể hy vọng vào sự hỗ trợ của hai phái Nga Mi, Thanh Thành, vì các phái Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa Sơn và Tam bảo khó mà đến kịp lúc!
Thư cung Thiên Võng uy như hổ -Thạch động Hiên Viên đáo từ kỳ -

Hoắc Bất Nghi đi rồi thì bọn Dao Quang cũng khởi hành, cố gắng đến Lạc Sơn thật sớm! Cuộc chiến này có tính quyết định, nên Dao Quang đem theo tất cả những cao thủ hạng nhất của mình. Tính luôn Thần Bút Lực sĩ và bốn người của Xà Bang thì đoàn nhân mã đông đến mười chín người. Lần này chàng kiên quyết không cho Ngọc Thiền đi theo, lấy lý do là Ngọc Đường mới sinh nở cần người bầu bạn. Sau bốn ngày bôn hành vội vã đoàn người ghé vào kiếm trang trong thành Nhạc Dương nghỉ ngơi. Mờ sáng, họ lên đường và có thêm Động Đình kiếm khách Nhạc Di Kinh đồng hành. Do thời gian cấp bách nên hành trình cực kỳ vất vả, đi nhiều nghỉ ít. Gần giữa tháng tư, bọn Dao Quang mới đến được thành Lạc Sơn, ai nấy mệt phờ, râu rìa lởm chởm, sụt mấy cân thịt. Hai mươi người phân tán nhỏ mà vào thành, tuy kẻ trước người sau nhưng đều ở chung một khách điếm. Vào thời nhà Đường, Lạc Sơn được gọi là Gia Chân, nên chàng lại lấy làm lạ khi thấy quán trọ này mang tên Gia Chân đệ nhất lữ điếm. Lạc Sơn là địa phương trù phú, sầm uất nhất tỉnh Tứ Xuyên, chỉ thua có thủ phủ thành đô. Thứ nhất là do vị trí ngã ba đông, thứ hai là vì Lạc Sơn có một thắng tích rất nổi tiếng. Đó chính là pho tượng Phật Di Lặc khổng lồ bằng đá, kích thước lớn nhất Trung hoa, và hơn cả những pho tượng của nước láng giềng A Phú Hản (Afghanistan). Thạch Phật ở A Phú Hản là tượng đứng mà chỉ cao gần mười mấy trượng (năm mươi lăm mét), Trong khi Lạc Sơn Di Lạc Đại Phật là tượng ngồi mà lại cao đến hai mươi mốt trượng rưỡi (bảy mươi mốt mét). Pho tượng vĩ đại này được tạc trên vách phía tây của núi Lãng Vân, thuộc dãy Lạc sơn, cách huyện thành Gia Chân một dặm. Năm đầu niên hiệu Khai Nguyên đời Đường Huyền Tông (bảy trăm mười ba), hòa thượng Hỏa Thông, người Quý Châu, đến ngã ba sông Lạc sơn du sơn, ngoạn thủy, ông chứng kiến những thảm họa thuyền đắm, người chết do nước chảy xiết, liền phát nguyện đem cả đời mình tạc pho tượng phật để trấn giữ vùng nước hiểm, và giúp thuyền bè đi lại dễ phát hiện ra phương hướng. Công trình này quá sức đồ sộ, nên hòa thượng đã qua đời khi pho tượng còn dang dở. Nhưng Tiết độ sứ Xuyên Tây đã tiếp tục sự nghiệp, tổng cộng đã tốn hết chín mươi năm ròng rã và nhiều công sức, tiền bạc của phật tử Tứ Xuyên. Để ghi nhớ công đức của hòa thượng Hải Thông, người ta đã tạc tượng ông mà thờ phụng. Ngày nay trên núi Lãng Vân vẫn còn Động Hải Sư, cũng là nơi hòa thượng ở năm xưa. Trong động có pho tượng đá cao hơn nửa trượng, ngồi xếp bằng, tay bưng hộp Nhãn Châu, nét mặt đầy vẻ kiêu ngạo và phẫn nộ! Tương truyền rằng, khi Hải Thông khởi công tạc tượng thì bị bọn quan lại địa phương đòi hối lộ. Ông bèn tự khoét một mắt đưa cho chúng chứ không khuất phục. Muốn chiêm ngưỡng toàn bộ pho tượng phải đứng trên thuyền dưới sông. Còn muốn xuống từ đầu đến chân thì phải qua chín đoạn đường núi có bậc đá hẹp cheo leo hiểm trở. Tác giả không đi sâu vào kích thước chi tiết, chỉ nói thêm rằng trên mỗi mu chân của Lãng Vân Đại Phật có đủ chỗ cho một trăm người đứng, hoặc đặt hai mươi cổ kiệu. Tóm lại, chính kiệt tác có một không hai này đã làm nổi danh vùng đất Lạc Sơn. Mỗi năm có hàng vạn phật tử bốn phương đến hành hương ở chùa Lãng Vân Tự, và chiêm ngưỡng tượng Phật Di Lặc. Sau khi dông dài đôi nét về bối cảnh, chúng ta quay lại với Dao Quang. Chàng vừa tắm gội ăn uống xong thì phân đà chủ Lạc Sơn là Lý Ngư Cái Lương Bất Phú đến tìm . Nghe lão ăn mày tự giới thiệu, bọn Dao Quang đến mỉm cười vì mặt họ Lương đỏ hồng, miệng hô và hai túm râu mép kia quả giống dung nhan của một con cá chép ! Qủy Đao hỏi đùa:

- Chắc các hạ là người thông thạo thủy tính nên mới có mỹ danh ấy!

Lương Bất Phú cười hì hì:

- Ngược lại thì có! Lảo phu không hề biết bơi, thà nhảy vào lửa chứ chẳng bao giờ dám xuống nước.

Lão bỗng nghiêm giọng báo cáo :

- Bẩm công tử! Yến Sơn Thần Y đã đến đây hai ngày trước, vào cánh rừng già dưới chân ngọn núi cực bắc của rặng Lạc Sơn, chưa thấy trở ra. Hai phái Nga Mỹ, Thanh Thành hiện đang mai phục gần đấy, chờ đợi công tử!

Dao Quang mừng rỡ:

- Hay lắm! Tại hạ sẽ đến đấy ngay, phiền túc hạ chỉ đường cho !

Thế là đoàn người lặng lẽ rời khách điếm, đi về hướng bắc. Lý Ngư Cái cho một tên đệ tử ba túi dẫn đường, còn lão ở lại huyện thành giăng lưới chờ đợi giáo chủ Quỷ giáo Sầm Thu Danh và Vạn Gia Táo Quân.

Quả nhiên sáng hôm sau, lực lượng Quỉ Giáo xuất hiện. Họ Sầm mang theo bốn vị Hộ Giáo Pháp Sư và năm mươi cao thủ hạng nhất, dừng chân ở cửa đông Thành. Sầm giáo chủ cùng Vạn Gia Táo Quân tiến vào thành, đến Giang Phong phạn điếm dùng điểm tâm và chờ tin tức đám thủ hạ của Hoắc Bất Nghi, ăn xong mà vẫn chưa thấy ai ra mặt, Sầm Thu Danh cau mày:

- Bọn đệ tử của ngươi chết đâu cả rồi?

Táo Quân mỉm cười:

- Giáo chủ yên tâm, họ sắp đến rồi! Tại hạ làm ăn rất có uy tín, nếu không tìm được vị trí Vạn Thư Cung sẽ giao mạng cho giáo chủ định đoạt!

Sầm Giáo Chủ cười nhạt:

- Lúc ấy thì ngươi có muốn chết cũng chẳng xong!

Ánh mắt tàn độc của lão khiến Hoắc Bất Nghi rợn người, thầm lo lắng và chỉ thở phào nhẹ nhõm khi thấy Lý Ngư Cái bước vào. Hôm Nay Lương Bất Phú lột xác ăn mày, mặc bộ võ phục xanh lành lặn, hông mang đao, đầu đội nón sùm sụp cho hợp với vai một tay trinh sát thần bí. Lão bước thẳng đến ngồi xuống cạnh Vạn Gia Táo Quân, hạ giọng báo cáo :

- Bẩm Hoắc đại ca! Vạn Thư Cung tọa lạc trong cánh rừng dưới chân đỉnh Khiêu Vân, tận cùng dãy Lạc Sơn. Giang Thượng Phong và hai mươi thủ hạ đã vào đấy từ hôm kia chưa thấy trở ra! Hoắc Bất Nhi ra vẻ thủ lĩnh, lạnh lùng đáp :

- Ngươi mau hướng dẫn bọn ta đến đấy!

Ba khắc sau, lực lượng Quỉ Giáo có mặt ở cánh rừng Khiêu Vân. Rặng núi Lạc Sơn nằm dọc sông Mân Giang theo hướng Bắc Nam, gồm sáu đỉnh. Lãng Vân Sơn, nơi có pho Di Lặc Đại Phật là đỉnh cực Nam, còn núi Khiêu Vân ở tận cùng phía Bắc. Giữa ngọn Khiêu Vân và ngọn Du Phong kế bên có một cánh rừng rậm đầy lam sơn chướng khí và độc vật. Do vậy, ba chục năm nay bọn tiều phu chẳng hề dám bén mảng đến mà chặt phá. Sầm Thu Danh nhìn khu rừng rậm rạp, âm u với ánh mắt ngờ vục. Lão nhận ra có dấu vết của một con đường mòn cũ, nay đã phủ đầy bụi rậm và cây cối. Có thể xác định rằng con đường này ngày xưa thẳng và rộng đến hai trượng, đưa theo hàng cây Du cổ thụ hai bên: chúng cao lớn hơn hẳn những cây non thưa thớt ở giữa rừng. Lý Ngư cái hú nhẹ, và từ trong con đường mòn giả định này có một hán tử râu rậm chạy ra. Trang phục của gã giống hệt Trương Bất Phú: võ phục xanh, nón rộng vành che kín nửa mặt. Chỉ khác ở chỗ là tay gã cầm một cây côn gỗ đen bóng, dài hơn trường kiếm một gang tay. Hán tử vòng tay kính cẩn :

- Bẩm Hoắc đại gia! Vạn Thư Cung nằm cách đây bốn dặm, trong một thạch trận quái dị. Thuộc hạ có thể vào và xém chút nữa là bị vây hãm!

Sầm Thu Danh cướp lời Vạn Gia Táo Quân. Lão hỏi:

- Làm sao ngươi dám khẳng định nơi ấy là Vạn Thư Cung?

- Bẩm Sầm giáo chủ! Nếu trèo lên ngọn cây cao ở ngoài có thể nhìn thấy một ngôi mộ bằng đá cao hai trượng, trên khắc chữ Thư, có lẽ đấy là cửa ngầm để đi xuống lòng đất! Bọn đệ tử Giáng Ma hội canh gác rất nghiêm mật!

Sầm Giáo Chủ gật gù:

- Tốt lắm! Chúng ta đi thôi không trận pháp kỳ môn nào ngăn cản được lão phu!

Mọi người xuống ngựa đi theo hán tử râu rậm. Trên đường mòn có dấu vết chặt phá bụi rậm mở lối của lực lượng nào đó đã vào trước. Không hiểu tại sao Sầm Lão Quỉ lại hỏi Hoắc Bất Nghi:

- Gã áo xanh cầm côn kia lai lịch thế nào?

Vạn Gia Táo Quân vui vẻ đáp:

- Bẩm giáo chủ! Gã kia tên gọi Tống Tất Hưng, thủ hạ đắc lực nhất của Nghi này! Còn lão mang đao danh tính là Lương Phủ, tuổi đã sáu mươi nên tính minh mẫn không bằng họ Tống!

Sầm Thu Danh gật gù không hỏi thêm. Đường đã được mở sẵn nên cước trình phe Quỉ giáo khá nhanh, chỉ gần khắc đã đến mục tiêu. Trước mặt mọi người là một khu vục đầy những tảng đá hình thù kỳ dị, cao đột hơn trượng. Xen lẩn với đá là cây cối và bụi rậm. Tuy đã là giờ thìn mà trong thạch trận vẫn báng lãng làn sương mù ...

Từ Khóa
Bình Luận Góp Ý

↑↑ Cùng chuyên mục
» ( Đăng 3251 ngày trước)
» Đại Mạc Đao ( Đăng 3252 ngày trước)
» Hồi Tâm Chưởng ( Đăng 3252 ngày trước)
» Võ Lâm U Linh Ký ( Đăng 3252 ngày trước)
» Gươm Đàn Nửa Gánh ( Đăng 3252 ngày trước)
Trang:12»
Bài viết ngẫu nhiên
XtGem.com
» TRUNG TÂM HỖ TRỢ.
» T.T Báo Lỗi - Hỗ Trợ - Góp Ý