| Võ Lâm U Linh Ký» Xếp hạng: ![]() » Đánh giá: 4.5/5,10 bình chọn » Đăng lúc: 14/06/16 08:53:59 » Đăng bởi: Trung Hi » Chia Sẻ: ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
đi. Thủ hạ của chàng và hai phái Nga Mi, Thanh Thành sẽ theo đấy mà vào khu thạch mộ. Nhớ đến họ, Dao Quang phấn khởi, ngửa cổ hướng về bảy lỗ thông gió trên trần mà hú vang. Cát bụi rơi xuống lả tả do bị chấn động bởi âm thanh, nhưng không có hy vọng đến được tai quần hùng vì âm lượng phát ra quá nhỏ và không thuận gió. Giả như có ai nghe thấy cũng khó mà xác định được nơi xuất phát. Dao Quang cũng hiểu điều ấy nên thôi không gọi nữa. vào thạch thất bẻ chân bàn gỗ nhóm lửa mà nướng rắn. Trong lúc Dao Quang nhăn nhó vì món rắn không có muối để chấm, tác giả mời chư vị trở lại với cuộc xâm nhập Vạn Thư Cung của Quỉ Giáo. Sau khi khoá chặt cửa thạch mộ, Giáo chủ Quỉ giáo Sầm Thu Danh tay roi, tay đuốc đi tiên phong lướt xuống những bậc thang bằng đá. Tổng cộng có chín mươi chín bậc, và sau đó là đoạn đường ngang bằng phẳng, rộng đủ cho ba người đi song song. Trần mặt lộ là hàng ngàn phiến đá mỏng được chống đỡ bằng hàng cột gỗ nằm dọc vách. Con đường này có một chỗ ngoặt ngang dẫn về hướng tây, tức hướng bờ sông Mân Giang. Trên đường hoàn toàn không có cơ quan, ám khí gì cả nên bước chân mỗi người một lúc thêm nhanh. Mật lộ chỉ dài gần hai mươi trượng, tận cùng bằng cửa gỗ sơn son. Trên đầu cửa đắp nối ba chữ Vạn Thư Cung thép vàng chói lọi. Sầm Thu Danh ra hiệu cho đoàn người dừng lại, một mình tiến lên vận công bảo vệ châu thân rồi vươn thẳng cây cương tiên đầy cửa. Lão đề phòng vô ích vì hai cánh cửa mở toang mà chẳng có cạm bẫy gì cả. Họ Sầm thận trọng bước vào, nhận ra căn phòng này vuông vức mỗi bề trượng rưỡi, vách nhẵn phẳng, ghép bằng những phiến đá vuông rộng độ gang tay. Trên bức vách trước mặt họ Sầm có khắc lõm ba chữ đại tự “Khách phòng,” và phía dưới là bốn hàng chữ nhỏ hơn ghi tên bốn pho bí kíp, Vô Tướng Thần Chỉ bí phổ, Lưu Tinh kiếm phổ, Hấp Nguyên mật lục, Phúc Khí Độc Công tâm pháp. Vậy là cách nay nhiều năm Bách Biên Ma Quân vệ Chuyển Luân đã từng đến đây và lấy được đến bốn quyển Võ kinh trong phòng này. Do thu hoạch quá lớn nên lão hài lòng bỏ đi, không tiến sâu hơn nữa. Giờ vì e sợ Ma Quang Bảo Kính nên mới quay lại. Họ Vệ mang theo ít nhất là ba người nữa. và chắc đã tìm ra được đường vào bên trong nên không có mặt ở nơi này. Sầm Thu Danh cơ trí tuyệt luân, nhãn quang sắc bén, mau chóng nhận ra bốn chữ đầu tiên của các pho bí kíp không có bụi như những chữ còn lại. Lão hân hoan chìa ngón trỏ, vận công đồ theo nét chữ. Bốn viên đá lần lượt thụt sâu vào và vọng ra tiếng cơ quan chuyển động. Lão hoan hỉ xuống tấn, đưa tay xô mạnh. Bức vách đá vẫn trơ trơ khiến lão gian hùng thẹn đỏ mặt. Vạn Gia Táo Quân lên tiếng:
- Có lẽ đây là loại cửa trượt! Giáo chủ thử đẩy sang hai hướng tả hữu xem sao !
Nghe hợp lý, họ Sầm làm theo lời Hoắc Bất Nghi. Quả nhiên bức vách bị tách làm đôi, chui sâu dần vào hai bên. Không gian bên trong vô cùng tăm tối khiến lòng người ái ngại. Ba vị hộ giáo pháp sư vội trợ lực với giáo chủ để mở cho hết khẩu độ của khung cửa. Kẻ gian hùng thường đa nghi và cẩn trọng nên Sầm Thu Danh đã ra lệnh cho thủ hạ dùng đục sắt chèn vào khe cửa. đề phòng ai đó phát động cơ quan đóng lại. Quỉ giáo đã mang theo đầy đủ dụng cụ của nghề đá. vì Vân Nam có rất nhiều mỏ đá hoa cương, cẩm thạch. Sản phẩn đá của Vân Nam nồi tiếng khắp Trung Hoa từ hàng ngàn năm trước, lẫy lừng nhất là đá của vùng Đại Lý. Sầm Thu Danh và thủ hạ giơ cao đuốc tiến lên, ánh đuốc sáng rực nhưng không đủ soi rõ không gian rộng rãi nơi này, chỉ thấy hai bên có những hàng trụ đá vôi được chạm trổ thành hình rồng, phượng, quả có nét giống một cung điện. Có người còn thận trọng hơn giáo chủ Quỉ giáo, đó là Vạn Gia Táo Quân. Họ Hoắc không vào mà đứng nép vào sau phần cánh cửa đá còn nhô ra. Lão đã hành động rất khôn ngoan vì một hàng rào gồm những chấn song sắt kiên cố đã đột ngột rơi xuống, bít chặt lối ra. Và không gian trong Vạn Thư Cung bất thần sáng lên. Cửa ngầm trên trần thạch cung mở tung một ổ lớn hơn mảnh chiếu khiến ánh dương quang chính ngọ ập vào chói lọi. Lực lượng Quỉ giáo kinh hoàng, theo bản năng lùi lại lay động hàng rào sắt. Nhưng mỗi thanh thép đều lớn hơn ngón chân cái, lọt sâu vào lỗ trên nền đá. muốn phá hủy cũng phải tốn nhiều thời gian. Và bên trong vọng ra tràng cười ngạo nghễ:
- Lúc nãy các ngươi hăm hở tìm cách vào cho được, sao giờ lại muốn ra?
Từ vùng âm u do ánh nắng không chiếu đến, một lão nhân râu ba chòm, mũi đen, áo thư sinh vàng nhạt, tay cầm trường kiếm, chậm rãi bước ra, đứng đối diện với Sầm giáo chủ, cách một khoảng hơn trượng. Người này có gương mặt đoan chính, trắng trẻo, miệng cười tươi nhưng ánh mắt đầy tà khí. Sầm Thu Danh thấy đối phương còn đủ hai chân nên ngỡ ngàng hỏi:
- Tôn giả là ai?
Hoàng y lão nhân mỉm cười đáp :
- Lão phu là Thiên Võng Thư Sinh Thành Tu ý. Còn các hạ chắc là giáo chủ Quỉ giáo Sầm Thu Danh?
Họ Sầm gật đầu nhưng vẫn còn nghi hoặc:
- Phải chăng tôn giá mang chân gỗ?
Thành Tu Ý lắc đầu, đắc ý đáp:
- Các hạ ở Vân Nam chắc phải biết loài tái sinh Vô Giáp Hắc Xà. Hai năm trước, lão phu may mắn tìm được một con nên đã chặt chân người khác nối vào cho mình.
Sầm Thu Danh thấy Thiên Võng Thư Sinh chỉ có một mình nên không hề e sợ. Lão thản nhiên dò hỏi:
- Thế bọn Vệ Chuyển Luân đâu rồi?
Thiên Võng Thư Sinh cười đáp:
- Bách Biến Ma Quân lòng tham không đáy, lần nay đem theo ba cao thủ võ lâm vào Vạn Thư Cung để gom sạch tuyệt học võ lâm. Nhưng họ xui xẻo vì gặp được lão phu bắt sống, nhốt ở hậu cung.
Sầm Thu Danh chột dạ vì biết rõ bản lĩnh của Ma Quân và ba người kia. Thành Tu Ý bắt sống được họ thì võ nghệ của lão đã đến mức vô thượng. Nhưng khẩu thuyết vô bằng, họ Sầm chẳng thể bị dọa khiếp bởi một câu nói, lão cười nhạt:
- Lão phu đã lỡ đến đây, chẳng thể về tay không được! Mong tôn giá giao lão họ Vệ ra đây, còn bí kíp thì lão phu chẳng để tâm đến?
Thiên Võng Thư Sinh cười khanh khách, quắc mắt nói:
- Ngươi tưởng có thể nhờ Ma Quang Bảo Kính mà xưng vô địch được sao? Lão phu chỉ cần vài chiêu cũng đủ bắt ngươi phải quy phục, và trở thành tên đầy tớ trung thành.
Họ Sầm gian hoạt có thừa. bất ngờ tấn công trước để đoạt tiên cơ Mảnh Ma Quang Bảo Kính trong tay tả lão chớp lên, xạ thẳng vào mặt đối phương, và sau đó là một chiêu roi mãnh liệt như sắm sét. Song khủng khiếp thay, Thiên Võng Thư Sinh biến mất tựa bóng ma, tránh được cả hai đòn của họ Sầm, và từ một vị trí nào đó xông vào phản kích. Sầm Thu Danh giận dữ múa tít cương tiên chống đỡ những nhát kiếm thần tốc, độc ác và liên tiếp xạ nhiều đạp Ma Quang. Tiếc rằng, Thành Tu Ý thi thố một bộ pháp vô cùng quái dị thân hình nghiêng ngả, tay khập khiễng nhưng tốc độ nhanh đến mức khó tin. Dường như mỗi thước đất dưới chân lão chỉ còn một tấc! Sầm Thu Danh kiến văn uyên bác, nhớ chuyện cũ kể rằng đạo sĩ Tả Từ là người thọt chân, lão hiểu ngay đối thủ của mình xử dụng tuyệt học Xúc Địa Thành Thốn ! Công lực của Thiên Võng Thư Sinh còn kém giáo chủ Quỷ giáo một bậc, nhưng khinh công và kiếm pháp thì bội phần hơn hẳn. Thành Tu Ý ra vào lưới roi dễ dàng như đi chợ, sau năm mươi chiêu đã gây ra mười hai vết thương nhẹ trên người người họ Sầm. Lão vừa đấu vừa mỉm cười giễu cợt khiến Sầm Thu Danh Tức đến điên người. Nỗi tuyệt vọng dần dần lớn lên, họ Sầm có cảm giác mình dang chiến đấu vô ích với một bóng ma. Lão không sao đánh trúng được kẻ thù. Trong khi mũi kiếm kia như có mắt, luôn chọc vào những chỗ sơ hở của lưới roi. Sầm Thu Danh phẫn uất nhét bảo kính vào thắt lưng, tả thủ tung độc phấn mịt mù. Khổ thay, Thiên võng Thư Sinh lại chẳng sợ độc, tiếp tục vạch thêm ba đường trên ngực họ Sầm. Biết thế đã cùng, Sầm Thu Danh muối mặt quát vang:
- Xông lên!
Nhưng ba vị hộ giáo pháp sư chưa kịp tham chiến thì Thiên Võng Thư Sinh đã lao thẳng vào lưới roi. Chỉ sai vài tiếng tinh tang, mũi kiếm của họ Thành đã đâm trúng huyệt Dương Khuê trên cổ tay phải họ Sầm. Tất nhiên là bàn tay này bị tê liệt, khiến cây roi thép rơi xuống đất. Đồng thời tả thủ thư sinh xạ liền bốn đạo chỉ phong, khoá cứng các huyệt khí bộ, nhứ căn, lương môn, thái ất, thuộc Kinh Túc Dương Minh Vị, mé phải thân trước Sầm Thu Danh. Cuối cùng Thành Tu Ý đặt mũi kiếm vào cổ họng kẻ chiến bại, khiến đệ tử Quỉ giáo sợ hãi đứng khựng lại, quì cả xuống mà van lạy . Sầm Thu Danh nhục nhã và cay đắng, trợn mắt nhìn kẻ thù. Song lão bỗng choáng váng vì ánh mắt sáng ngời, từ mi của thư sinh, tâm trí dần dần mê muội đi. Họ Sầm bị xâm chiếm bởi cảm giác sợ hãi vô bờ bến đối với Thành Tu Ý, và ngoan ngoãn gật đầu khi nghe ông ta hỏi :
- Kể từ nay ngươi sẽ tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của ta chưa?
Thiên Võng Thư Sinh lại nhét vào miệng giáo chủ Quỉ giáo một viên thuốc nhỏ màu hồng, ông hài lòng thu kiếm về và quát khẽ:
- Quỳ xuống!
Lạ thay một bậc anh hùng cái thế, nuôi chí đế vương như Sầm Thu Danh lại dễ dàng lạy lục Thiên Võng Thư Sinh như lạy cha mẹ vậy ! Thành Tu Ý nghiêm giọng:
- Ngươi hãy gọi ta là chủ nhân và xưng hô nô tài! Giờ hãy kéo quân về núi Đông Bạch chờ chỉ thị, và phải xem Bách Biến Ma Quân như bằng hữu. Lão ta cũng đã trở thành thủ hạ của ta. Tất cả đứng lên đi .
Sầm Thu Danh và phe Quỉ Giáo bình thân, và Vạn Gia Táo Quân nhân cơ hội này lướt như bay ra ngoài. Lão là người duy nhất biết âm mưu kinh thiên động địa của Thiên Võng Thư Sinh. Lão phải sống để thông tri cho võ lâm đồng đạo và Dao Quang. Đến cửa mộ, Hoắc bất Nghi mở khóa, cố sức xô phiến đá nặng nề. May mà đại pháp sư Diêu Phương ở ngoài trợ lực mới ra được. Vạn Gia Táo Quân hớt hải nói bằng tiếng Tứ Xuyên lẫn Thổ ngữ Bô Lăng:
- Sầm giáo chủ đã bị Thiên Võng Thư Sinh khuất phục, dùng Nhiếp Hồn ma pháp biến thành kẻ tôi đòi !
Đại pháp sư muốn cứu lấy cơ đồ Quỉ giáo thì mau rời khỏi nơi này, về núi Đông Trạch, đưa bộ tộc Bô Lăng trở lại Bảo Sơn ngay!
Nói xong, hoắc Bất Nghi nhìn quanh, chẳng thấy Dao Quang, liền lên tiếng gọi. Không có hồi âm, lão tất tả chạy khỏi thạch trận, theo con đường mà Dao Quang đã đánh dấu. Lực lượng Hiên Viên gia trang và hai phái Nga Mi, Thanh Thành đã chờ sẵn bên ngoài đợi lệnh vào. Thấy sắc mặt tái mét của Vạn Gia Táo Quân, Thần Bút Lực Sĩ hỏi ngay:
- Dao Quang đâu mà ngươi lại chạy như ma đuổi vậy?
Họ Hoắc ngỡ ngàng:
- Công tử không ra đây sao?
Hạ lão lắc đầu:
- Làm gì có !
Hoắc bất Nghi gãi đầu:
- Cục diện đã thay đổi ! Chúng ta phải rút cả vào chỗ kín đáo để chờ công tử! Sau đó tại hạ sẽ kể ngọn ngành!
Cả bọn kéo nhau đi sâu vào cánh rừng mé hữu, lòng rất thắc mắc. Đang đi, họ bỗng nghe mặt đất dưới chân rung chuyển nhè nhẹ, dừng lại nhìn nhau. Đạo Hạnh chân nhân đưa tay trấn an :
- Chư vị yên tâm! Vùng này thường có những trận địa chấn nhỏ, chưa hề gây ra tai họa gì, nếu không thì pho Tượng Phật Di Lặc ở Lãng vân Sơn đâu còn đến ngày nay!
Chưởng môn Phái Thanh Thành là người học rộng, uyên thâm nghề địa chất, nên đủ uy tín để mọi người tin tưởng. Đủ đến chỗ ẩn thân, đoàn người ngồi xuống mặt cỏ, nghe Vạn Gia Táo Quân thuật lại diễn biến trong Vạn Thư Cung. Nghe xong ai nấy đều tái mặt trước bản lãnh thông thiên triệt địa cũng như dã tâm của Thiên Võng Thư Sinh! Thuần Chân thượng nhân lần đầu tiên tỏ vẻ bi ai :
- Hai đại ma đầu kia quy phục dưới chân Thiên Võng Thư Sinh thì lực lượng hùng mạnh gấp đôi, và kế tọa sơn quan hổ đấu của chún...



